Dù là lần đầu tiên tham dự sự kiện này, anh Duy Tín đánh giá quy mô sự kiện ngang ngửa với các sự kiện thể thao lớn như Euro hay Olympic.

Không tiếc lời khen cho MWC 2016, ông Mai Triều Nguyên – chủ hệ thống cửa hàng công nghệ Mai Nguyên – cho biết quy mô MWC 2016 rất kinh khủng, “đi không cũng đủ chết”, quá chuyên nghiệp và rộng lớn.

Riêng hai ông lớn gây tiếng vang nhất ở sự kiện lần này là LG và Samsung đã tổ chức các sự kiện tiền MWC cực kỳ hoành tráng. Theo ông Nguyên, mỗi sự kiện của hai hãng này đón tiếp khoảng hơn 2 ngàn người đến từ nhiều quốc gia khác nhau, trong đó Samsung trang bị cho mọi khách mời một kính thực tế ảo Gear VR để có thể theo dõi sự kiện 360 độ.

Theo anh Tín, MWC năm nay có khoảng 8 khu vực (hall), mỗi hall là vài chục thương hiệu lớn nhỏ. Như thường lệ, Samsung là điểm sáng lớn nhất tại sự kiện, sau đó đến những công ty Mỹ như Qualcomm, Microsoft, Intel,...

" />

Dân công nghệ Việt choáng ngợp trước quy mô của MWC 2016

Thời sự 2025-03-28 07:22:55 7342

“Tây Ban Nha đã có sự chuẩn bị rất kỹ lưỡng để đón hàng trăm ngàn người,âncôngnghệViệtchoángngợptrướcquymôcủlinh miu lộ clip bao gồm cả truyền thông, khách mời lẫn chuyên gia đến với Hội nghị di động thế giới (MWC) 2016. Họ chuẩn bị tuyến tàu diện metro dành riêng cho sự kiện này. Băng rôn "MWC 2016: Mobile is everything" ngập các tuyến phố. Tình nguyện viên có mặt ở khắp nơi, từ sân bay, tàu điện ngầm cho đến khu vực diễn ra triển lãm”, phóng viên Nguyễn Duy Tín của báo điện tử Zing.vn chia sẻ với ICTnews.

Dù là lần đầu tiên tham dự sự kiện này, anh Duy Tín đánh giá quy mô sự kiện ngang ngửa với các sự kiện thể thao lớn như Euro hay Olympic.

Không tiếc lời khen cho MWC 2016, ông Mai Triều Nguyên – chủ hệ thống cửa hàng công nghệ Mai Nguyên – cho biết quy mô MWC 2016 rất kinh khủng, “đi không cũng đủ chết”, quá chuyên nghiệp và rộng lớn.

Riêng hai ông lớn gây tiếng vang nhất ở sự kiện lần này là LG và Samsung đã tổ chức các sự kiện tiền MWC cực kỳ hoành tráng. Theo ông Nguyên, mỗi sự kiện của hai hãng này đón tiếp khoảng hơn 2 ngàn người đến từ nhiều quốc gia khác nhau, trong đó Samsung trang bị cho mọi khách mời một kính thực tế ảo Gear VR để có thể theo dõi sự kiện 360 độ.

Theo anh Tín, MWC năm nay có khoảng 8 khu vực (hall), mỗi hall là vài chục thương hiệu lớn nhỏ. Như thường lệ, Samsung là điểm sáng lớn nhất tại sự kiện, sau đó đến những công ty Mỹ như Qualcomm, Microsoft, Intel,...

本文地址:http://pay.tour-time.com/news/494e099434.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhà sáng lập Yahoo, David Filo đã để vuột mất con cá to nhất trong đời mình.

Nhưng câu chuyện vẫn chưa dừng lại tại đó. Năm 2002, Yahoo lại có thêm cơ hội để sửa sai. Lần này CEO Terry Semel đưa ra cái giá 3 tỷ USD vào thời điểm đó, nhưng Page và Brin cho rằng cần đặt ít nhất 5 tỷ USD lên bàn đàm phán.

Sau này, năm 2018, trong cuốn hồi ký của cựu giám đốc kinh doanh cao cấp ở Yahoo thời đó, Jeremy Ring đã phải thốt lên rằng: “1 triệu USD có lẽ là đề nghị ngon nhất lịch sử Thung lũng Silicon, nước Mỹ, Trái Đất và Dải ngân hà”. 

Yahoo khi đó quá tự tin với định giá 125 tỷ USD, là công ty Internet lớn nhất hành tinh vào thời điểm đầu thập niên 2000. “Chúng tôi giá trị hơn Ford, Chrysler và General Motors cộng lại. Quỷ tha ma bắt, chúng tôi cũng giá trị hơn cả Disney, Viacom và New Corp gộp lại. Mỗi thương hiệu vĩ đại của nước Mỹ đều có thể bị chúng tôi nuốt chửng”. 

Thâu tóm thành công Facebook

Đó là một ngày hè oi ả tháng 07/2006, trong căn phòng họp chật chội ở trụ sở tạm của Facebook, chàng trai 22 tuổi Mark Zuckerberg cùng với hai nhà đầu tư Peter Thiel và Jim Breyer thảo luận về việc có nên bán mình.

Khi đó, Facebook nhận được lời đề nghị trị giá 1 tỷ USD tiền mặt từ Yahoo. Mạng xã hội non trẻ này mới có khoảng 8-9 triệu người dùng, doanh thu 20-30 triệu USD và vẫn chưa có lãi. 

Cả Thiel và Breyer đều đồng ý với thương vụ béo bở này, cầm tiền chia nhau để tận hưởng ly cocktail Mojito mát lạnh trên du thuyền ở đảo Hawaii. 

Riêng chàng trai trẻ vừa bỏ học Harvard nhất quyết phản đối. “Đây chỉ là một cuộc họp ban quản trị thông thường, không đến 10 phút. Chúng ta chẳng có gì để bán ở đây cả”. 

Yahoo đã có kết cục khác nếu một trong những điều này xảy ra
Mark Zuckerberg khi đó mới chỉ là một sinh viên vừa bỏ học nhưng đã rất quyết đoán.

Zuckerberg vô cùng tự tin bởi Facebook khi đó chuẩn bị mở ra tính năng News Feed còn Yahoo chẳng biết phải làm gì với các sản phẩm đã cũ của mình. Tất nhiên ở thời điểm đó, Zuckerberg đã bị gạch đá tưng bừng bởi quá ‘ảo tưởng sức mạnh’. Nhưng rồi phần còn lại đã trở thành lịch sử. 

Facebook được định giá 90 tỷ USD khi IPO vào năm 2012, trở thành sự kiện lớn nhất trong lịch sử Thung lũng Silicon đối với một công ty công nghệ lần đầu bán cổ phiếu ra công chúng. Chuyện đó có thể đã không xảy ra nếu ngày đó Facebook chịu bán mình cho Yahoo.

Bán mình cho Microsoft

Đó là một ngày đầu xuân năm mới tháng 01/2008, gã khổng lồ phần mềm Microsoft khi đó đã đề nghị mua lại Yahoo với cái giá 44,6 tỷ USD, nhằm chống lại sự lớn mạnh của kẻ thù mới nổi ở mảng tìm kiếm Google. 

CEO Steve Ballmer của Microsoft khi đó rất kiên trì với kế hoạch mua lại khi đã bỏ ra 18 tháng đàm phán với lãnh đạo cấp cao của Yahoo. Đáng tiếc, sự thay đổi trong cơ cấu lãnh đạo của Yahoo quá nhanh khiến Ballmer không kịp trở tay.

Thời điểm đó, Microsoft đã đưa ra một đề nghị rất hời là các cổ đông của Yahoo có thể chọn lấy 31 USD tiền mặt mỗi cổ phiếu, hoặc đổi một cổ phiếu Yahoo lấy 0,9509 cổ phiếu Microsoft. 

Yahoo đã có kết cục khác nếu một trong những điều này xảy ra
Yahoo đã có cơ hội sửa sai khi về với Microsoft nhưng kết cục đó đã không xảy ra.

Microsoft đã tìm mọi cách đẩy nhanh tiến độ thâu tóm các công ty trong lĩnh vực quảng cáo như Yahoo, bởi Google khi đó đang trên đà phát triển quá thần tốc và gần như không gì ngăn cản nổi.

Đến tháng 05/2008, Microsoft quyết định từ bỏ thương vụ này khi ban lãnh đạo Yahoo nhất trí từ chối vì cho rằng cái giá để bán mình là quá rẻ, kể cả khi Microsoft đã nâng giá lên thêm 5 tỷ USD. 

Microsoft và Yahoo sau đó đi đến một thỏa thuận nhỏ hơn trên Yahoo Search, nhưng chừng đó là không đủ để cản Google vượt mặt cả hai trong mảng tìm kiếm. 

Không bán cổ phần ở Alibaba

Năm 2005, Yahoo sở hữu 40% cổ phần ở Alibaba với giá 1 tỷ USD nhờ mối quan hệ đặc biệt giữa Jerry Yang với Jack Ma.

Năm 2012, các nhà đầu tư gây áp lực buộc Yahoo phải bán 20% cổ phần này đi với giá 7,6 tỷ USD. Cùng năm đó, nhà đồng sáng lập Yahoo, Jerry Yang cũng rời công ty. 

Yahoo đã có kết cục khác nếu một trong những điều này xảy ra
Đồng sáng lập Yahoo, Jerry Yang có công lớn trong thương vụ Alibaba, nhưng ông cũng không thể làm gì hơn sau đó.

Marissa Mayer, CEO cuối cùng của Yahoo đã lên tiếng chỉ trích cái nhìn thiển cận của các nhà đầu tư năm xưa. Bà chỉ đích danh hai nhà đầu tư Carl Icahn và Daniel Loeb đã dẫn đầu nhóm lợi ích chi phối việc ép Yahoo phải bán đi cổ phần ở Alibaba và gây thiệt hại nhiều chục tỷ USD về sau. 

Chỉ trích của vị nữ tướng này là không có tác dụng khi Yahoo tiếp tục bán mình cho Verizon vào năm 2017 với giá 4,48 tỷ USD. Mayer xin từ chức, Yahoo cùng những tài sản còn sót lại được đổi tên thành Altaba.

Sau nhiều lần bán cổ phần lẻ tẻ để nhà đầu tư thoái vốn, năm 2019, Altaba cũng bán nốt 11% cổ phần còn sót lại ở Alibaba với giá 40 tỷ USD để giải tán công ty. Trước đó, cổ phần còn sót lại ở Yahoo Japan đã được Altaba bán lại cho SoftBank của Nhật với giá 4,3 tỷ USD. 

Phương Nguyễn

Yahoo sập toàn cầu

Yahoo sập toàn cầu

Các dịch vụ e-mail, tìm kiếm, tin tức... của Yahoo đột nhiên ngừng hoạt động trên phạm vi toàn cầu từ 7 giờ 30 phút (GMT) ngày 5/9.

">

Yahoo đã có kết cục khác nếu một trong những điều này xảy ra


Bắt đầu từ một tấm ảnh

Trác Mộc Cường Ba, cao một mét tám mươi bảy, chính xác là lưng hùm eo gấu, tóc dài, da mặt màu đồng cổ, toàn thân không chỗ nào không toát ra sức mạnh không giấu nổi. Nhưng thường ngày, gã là con người cực kỳ hoà nhã, đồ Tây thẳng thớm, đeo đôi kính gọng khoan nhỏ hình vuông, trên mặt lúc nào cũng nở nụ cười, có người gọi gã là Trác tổng, cũng có người gọi gã là giáo sư, còn bạn bè thân thiết thật sự thì đều gọi gã là Cường Ba.

Trác Mộc Cường Ba, người Tạng, bốn mươi hai tuổi, tổng giám đốc Công ty Nuôi Luyện Danh Khuyển Thiên Sư, cũng là giáo sư thỉnh giảng của khoa Sinh vật Đại học Phúc Đán, chuyên giảng về các giống chó nổi tiếng thế giới. Trác Mộc Cường Ba sinh tại một ngôi làng nhỏ có tên Đạt Nghĩa Nô Thố nằm tít sâu trong đất Tạng, kề sát khu không người, tên của gã, ý nghĩa vốn chỉ người có thể chiến thắng biển lớn. Gã không làm cha mẹ mình thất vọng, nay đã là tổng giám đốc công ty có tài sản hàng trăm triệu Nhân dân tệ, cũng là giáo sư của một trường đại học danh tiếng, có thể nói là công thành danh toại, vốn lập nghiệp của gã, không phải thứ gì khác, chính là chó.

Tiểu bang Pensylvania, nước Mỹ.

"Mấy nghìn năm nay, cả thế giới đều công nhận, giống chó hình thể lớn nhất, tính cách hung mãnh nhất, gọi là ngao. Đó là đặc sản của đất Tạng chúng tôi, đã tồn tại từ mấy nghìn vạn năm trước, cách đây khoảng hai nghìn năm thì lưu truyền sang Hy Lạp, sau sang đế quốc La Mã, rồi lại do người Slave ở Đông u du nhập vào các nước châu u, đến nay trong cơ thể các loại chó nổi tiếng thế giới vẫn còn giữ được gien di truyền của giống ngao Tây Tạng - ở Lhasa, và khắp trên đất Tạng, giống chó độc đáo nhất phải tính đến ngao…" Trác Mộc Cường Ba đứng diễn giảng hùng hồn trên sân khấu bài trí lộng lẫy, kể cho các tân khách đến tham quan lịch sử của giống chó ngao Tây Tạng.

Đây là lễ khai mạc giải đấu chó ngao đẳng cấp thế giới do công ty gã xuất tiền tổ chức, một mặt để có thể tuyên truyền về ngao Tây Tạng trên các phương tiện truyền thông, nâng cao hiểu biết của mọi người về giống chó này, mặt khác cũng để giới thiệu cơ sở nuôi luyện của gã với người nuôi chó ngao toàn thế giới, cho bọn nó mở rộng tầm mắt, biết thế nào mới gọi là chó ngao chân chính.

Trong hội trường, phóng viên các nước mấy trăm người, khách đến dự lễ khai mạc hơn tám nghìn người, trong số đó rất đông người yêu chó ngao từ trong nước đặc biệt bỏ công sang tham dự. Trác Mộc Cường Ba mỉm cười nói: "Hiện nay, chó ngao thuần chủng một con giá khoảng trên trăm nghìn Đô la Mỹ. Tuy nói người nuôi chó ngao không ít, nhưng tôi có thể cam đoạn với các vị rằng, chó ngao thuần chủng nhất thế giới chỉ có ở cơ sở của chúng tôi, chó ngao tuyết, chó ngao đỏ, thiết bao kim, ở chỗ chúng tôi đều là loại ưu tú nhất…"

Trong sảnh đầu người lố nhố, mọi người đều biết, vị tổng giám đốc Trác này, vốn xuất thân từ đất Tạng, chó ngao nuôi ở cơ sở của ông ta, trong nước tuyệt đối có thể đứng hàng thứ nhất, thứ nhì, còn bản thân ông ta cũng nghiên cứu rất sâu về chó ngao, tuyệt đối chưa bao giờ nhìn lầm. Những người có chó dự thi đấu lần này, ngoài hy vọng giành ngôi hạng cao, không ai là không mong ngao của mình lọt mắt xanh Trác tổng, có thể vào cơ sở Nuôi Luyện Danh Khuyển Thiên Sư phối giống, để có những con ngao Tây Tạng thuần chủng hơn nữa.

"Nếu Tạng ngao rời khỏi Tây Tạng, có còn gọi là ngao nữa không?"

Thông thường khi Trác tổng nói chuyện, ai nấy chỉ yên lặng lắng nghe, ngong ngóng có thể học hỏi được chút ít kiến thức liên quan đến nuôi dưỡng huấn luyện chó ngao. Vậy mà, giữa một hội nghị lớn thế này, không biết là người nào, đột nhiên phá vỡ sự yên lặng, khiến tất thảy đều giận dữ, mấy người mua ngao lên tiếng phản bác tức thì: "Sao lại không gọi là ngao nữa?"

"Chú mày cởi mẹ hết quần áo ra, có còn gọi là người nữa không?"

"Đúng là vớ vẩn!"

Người kia rõ ràng không địch nổi bao người đang nổi giận, thoắt cái đã không thấy đâu, Trác Mộc Cường Ba cười cười ngăn mọi người lại, nói: "Không sai, chó ngao ở đất Tạng mới có được hình thể to lớn hung mãnh và khí chất lấn át của chúng. Cũng có rất nhiều người hỏi tôi, tại sao chó ngao ở cơ sở của chúng tôi so với những nơi khác, nhìn uy mãnh hơn, thần thái hơn, kỳ thực chó ngao ở chỗ chúng tôi, trước giờ vẫn luôn được chọn ở đất Tạng, nuôi thả trên đất Tạng, huấn luyện thuần hoá cũng trên đất Tạng, đấy tuyệt đối là chó ngao Tây Tạng chân chính." Đám đông giờ mới yên lặng trở lại, tiếp tục nghe Trác Mộc Cường Ba thuyết giảng.

Tuy mọi người đều không biết ai vừa lên tiếng, nhưng Trác Mộc Cường Ba từ lâu đã chú ý, kẻ đứng bên cửa, mũ rộng vành sùm sụp, đeo kính râm, mặc áo khoác gió che kín mặt, vừa rồi chính là y đã lên tiếng hỏi.

Trác Mộc Cường Ba vẫn đường đường tự tin và hãnh diện, tiếp tục diễn giảng, gã lấy hình mấy con chó ngao ưu tú nhất của cơ sở, dùng máy chiếu chiếu lên bức tường phía sau, cả đám người phát ra những tiếng ồ à kinh ngạc, làm Trác Mộc Cường Ba vô cùng thoả mãn. Sắc mặt cũng vì kích động mà hồng nhuận lên, gân xanh nổi gồ khắp trán, biểu lộ gã bắt đầu hưng phấn dưới ánh đèn flash chớp sáng.

Vừa lúc đó, một đứa nhỏ cầm thứ gì không rõ, chen qua hàng người lên phía trước, gần đến bục diễn giảng tới nơi thì bị mấy gã lừng lững chặn ngang lại. Trác Mộc Cường Ba liếc mắt, thấy trên người nó không có vũ khí gì để tấn công, trong tay chỉ cầm một vật nom giống phong thư, liền đưa mắt ra hiệu, đám vệ sĩ liền nhận lấy món đồ nó định trao Trác Mộc Cường Ba, trực tiếp đưa cho gã. Đứa nhỏ đưa thư xong, lập tức chạy đi, cơ hồ như được người ta nhờ vả.

Trác Mộc Cường Ba một tay chỉ bức ảnh lớn phía sau, miệng nói về sự xuất sắc và thuần chủng của chó ngao ở cơ sở của gã, tay kia bóc lá thư ra xem.

Khoảnh khắc phong thư được mở ra, khuôn mặt gã vụt tắt nụ cười quen thuộc, toàn thân chợt đờ đẫn ngây ngẩn trên bục diễn giảng sáng rực ánh đèn.

Mọi người đều đang chăm chú nghe Trác Mộc Cường Ba diễn giảng, gã vừa dừng lại, cả hội trường gần vạn người thành ra im phắc, chỉ còn tiếng cửa trập máy ảnh vang lên đâu đó trong các góc. Biến cố bất ngờ làm ánh mắt ai nấy dồn cả vào Trác Mộc Cường Ba, chỉ thấy gã mở mắt nhìn tấm ảnh trừng trừng, như người lạc hồn lạc vía, gương mặt mất sạch sắc hồng nhuận ban đầu, chuyển sang trắng bợt. Liền đó họ nhận ra Trác Mộc Cường Ba không còn tự chủ, từ một tay cầm thư, chuyển thành hai tay nâng nó lên, run rẩy, khoé miệng hơi mấp máy, những người ngồi hàng đầu còn phát hiện, đuôi mắt Trác Mộc Cường Ba đang giật giật, rõ ràng là vô cùng kích động, đám phóng viên nhạy cảm không để lỡ thời cơ, lập tức giương máy quay lên ghi lại biến cố này.

Ước chừng nửa phút sau, Trác Mộc Cường Ba đột nhiên bừng tỉnh, chộp lấy microphone, kêu lên: "Anh bạn, đợi chút!" Giọng gã lạc hẳn đi, trở nên khan khan chói tai, gã dường như không hề trông thấy các phóng viên và tất cả những người khác, chỉ nhìn chằm chằm đứa nhỏ kia, hỏi: "Ai đưa cho cậu thứ này vậy?"

Đứa nhỏ rõ ràng bị vẻ mặt của Trác Mộc Cường Ba làm sợ hãi, không đáp lại câu nào, chỉ hoảng hốt đưa mắt ra phía cửa, cuống cuồng chen khỏi đám người. Trác Mộc Cường Ba nhìn theo ánh mắt đứa nhỏ, người "áo gió kính đen" ban nãy đã biến mất từ lúc nào không hay. Gã không buồn tiếp tục diễn giảng, mà nhảy xuống khỏi bục cao, chen ra phía cửa. Cử chỉ đột ngột này khiến cả hội trường nhốn nháo, đám phóng viên chen lấn nhau len ra, nhóm vệ sĩ thì cố sức mở đường giúp Trác Mộc Cường Ba, người muốn xông tới trước, người muốn lui lại phía sau, tình hình nhất thời hoàn toàn không thể khổng chế.

Giữa lúc hỗn loạn, Trác Mộc Cường Ba biến mất! Mọi người xôn xao bàn luận, đứa nhỏ kia rốt cuộc đã đưa thứ gì cho Trác Mộc Cường Ba, sao gã có thể để mất mặt ngay trước ống kính phóng viên, bất chấp cả lễ khai mạc trọng thể mà đích thân đuổi theo. Một điều càng bất ngờ nữa là sau đó mấy ngày, trong giải thi đấu chó ngao đẳng cấp nhất thế giới này tuyệt nhiên không thấy bóng dáng Trác Mộc Cường Ba, người đề xướng và chủ trì giải đấu. Có người bảo đó là thư tống tiền, bên trong là ảnh Trác Mộc Cường Ba và tình nhân của gã thông gian, mấy người ngồi hàng đầu rõ rành nhìn thấy ảnh trong bì thư, cho nên khối người tin giả thiết này, còn đám phóng viên thì chắc mẩm không có lửa, sao có khói, càng đổ thêm dầu vào lửa, đặc tả dông dài, nhất thời, tiếng tăm Trác Mộc Cường Ba giờ đây thành ra lại lớn gấp cả hai chục lần so với hai mươi năm về trước.

Trong khi các phóng viên đang khuấy động ồn ào câu chuyện, Trác Mộc Cường Ba đã ở Thượng Hải, tại nhà giáo sư Phương Tân. Trác Mộc Cường Ba chỉ là giáo sư thỉnh giảng, còn Phương Tân là giáo sư động vật học thực thụ, chuyên nghiên cứu các giống chó, năm nay đã sáu lăm tuổi, từng là thấy hướng dẫn nghiên cứu loài chó của Trác Mộc Cường Ba, về sau trở thành đôi bạn hợp tác chuyên nghiên cứu chó ngao Tây Tạng, nhưng giáo sư Phương Tân chỉ dừng lại ở khía cạnh học thuật, kiên quyết phản đối việc dùng Tạng ngao để kinh doanh, khiến bọn họ phân ly mỗi người một ngả. Về sau sự nghiệp kinh doanh của Trác Mộc Cường Ba lên như diều gặp gió, còn giáo sư Phương Tân vẫn chỉ là một nhà nghiên cứu vô danh, nhưng để biểu thị lòng cảm tạ giáo sư Phương Tân vì sự khơi mở và hỗ trợ chuyên môn về thuộc tính sinh vật, Trác Mộc Cường Ba hết sức ủng hộ công tác học thuật của ông, nay giáo sư đã trở thành nhân vật có uy tín trong giới học thuật chuyên nghiên cứu loài chó, con chó nào muốn trở thành danh khuyển cấp quốc tế, cách tốt nhất chính là được giáo sư công nhận. Mới đây, ông bắt tay viết một luận văn về huyết thống Tạng ngao, gần như là biên soạn một bảng phả hệ cho chó ngao Tây Tạng trên toàn thế giới, sau này ai muốn truy tông tích chó ngao, đều phải dò tìm trong đó. Bản luận văn được viết để tham gia hội nghị sinh vật học Matthew Liya, nghe nói hội nghị lần này sẽ trao cho giáo sư Phương Tân giải thưởng đặc biệt, ý nghĩa không khác gì giải Nobel Động vật học, là vinh dự tối cao đối với các nhà Động vật học.

Phương Tân tóc đã bạc trắng từ lâu, nhưng tinh thần vẫn còn rất quắc thước, hai mắt sáng rực có thần, ông châm điếu thuốc Trung Hoa theo thói quen, rít một hơi, rồi nói: "Tuần sau tôi đi Đức tham dự hội nghị sinh vật học, nghe nói anh mang đến một thứ rất đặc biệt? Là thứ gì có thể khiến anh bỏ cả cơ hội thể hiện mình ở cuộc thi chó ngao bên Mỹ mà bay về Thượng Hải thế?"

Trác Mộc Cường Ba nói: "Thầy giáo (gã vẫn giữ cách xưng hô này), xin xem thử thứ này…" Vừa nói, gã đặt chiếc va li nhỏ trên tay xuống bàn. Đó là chiếc va li chống trộm bằng thép chuyên dùng vận chuyển tiền, bên ngoài bọc da. Phương Tân giờ mới để ý thấy Trác Mộc Cường Ba đã dùng còng tay cẩn thận khoá chiếc va li đó vào tay gã. Phương Tân giật mình kinh ngạc, phải biết rằng, Trác Mộc Cường Ba đã hai lần đoạt chức quán quân Khố Bái (còn gọi là Suất Túc(1)) của đặc khu Tây Tạng, bản thân rất giỏi võ, cảnh sát bình thường cũng không phải là đối thủ của gã, gã từng giúp người ta mang một viên kim cương giá tới hai mươi triệu Đô la, bất quá cũng chỉ tuỳ tiện tìm một cái túi vải bọc lại, cho vào túi áo, xưa nay chưa bao giờ thấy gã mang thứ gì mà cẩn thận như vậy.

Nhưng sau khi Trác Mộc Cường Ba mở va li, Phương Tân lại càng kinh ngạc hơn, trong va li đặt một cái tráp vàng hình vuông, mỗi cạnh chừng ba mươi xăng ti mét, phù điêu khắc bên trên sống động như thật, bốn góc khảm thứ ngọc mắt mèo hiếm thấy, hạt nhỏ nhất cũng phải đến mười ba carat. Phương Tân biết, đây là tráp báu vật gia truyền của Trác Mộc Cường Ba, chỉ riêng giá trị của tráp đã không thể dùng tiền mà tính rồi, chiếc tráp này, hồi trước dùng để kinh Phật, về sau truyền đến đời bố Trác Mộc Cường Ba, kinh Phật hiến tặng cho nhà nước, được coi là bộ kinh thánh Ninh Mã hoàn chỉnh duy nhất được "thỉnh" vào cung Bố Đạt La, chiếc tráp này từ đấy luôn để trống, Trác Mộc Cường Ba thường hay cười cười huênh hoang, cả đời này chỉ sợ không tìm được thứ gì có thể đặt vào trong tráp này nữa. Nhưng hôm nay, lại có thứ gì được đặt vào trong đó đây?

Phương Tân tự thấy rằng mình đã từng trải sự đời, không còn thứ gì có thể hấp dẫn nổi ông nữa, nhưng giờ đây, thứ Trác Mộc Cường Ba mang tới, đã lại một lần nữa khiến ông động lòng, ông nôn nóng muốn xem rốt cuộc là thứ gì mà có thể khiến Trác Mộc Cường Ba xem trọng đến vậy.

Trác Mộc Cường Ba lại trêu ngươi ông, lần chần mãi không chịu mở cái tráp vàng, thấy Phương Tân cứ nhìn chằm chằm vào chiếc tráp, hai con mắt sắp rơi ra ngoài, mới đẩy nó tới trước mặt ông, tôn kính nói: "Thầy giáo, xin mở ra xem thử đi!"

Phương Tân đeo găng tay bằng tơ trắng, cẩn thận mở chiếc tráp ra, trong tráp không có thứ gì khác, chỉ có một thứ duy nhất - ảnh! Nhưng nét mặt Phương Tân cũng giống như Trác Mộc Cường Ba khi vừa nhìn thấy thứ này vậy, đờ đẫn như khúc gỗ!

(1) Suất Túc: môn đấu vật của người Tạng

Bí mật trong tấm ảnh

Nói một cách chính xác, trong tráp để hai tấm ảnh. Tấm thứ nhất có bối cảnh thảo nguyên mênh mông, dăm khóm cây bụi lúp xúp mọc rải rác trên trảng cỏ, trời xanh mây trắng, chính giữa nổi lên một cơn gió lốc màu đen. Nhìn kỹ lại, thì ra không phải gió, mà là cái bóng lờ mờ của một con vật, cả tấm ảnh rất mờ, người thạo nghề nhiếp ảnh đều biết, đó là do tay người chụp run quá, nhưng vẫn có thể mang máng nhận ra bộ lông con vật. Tấm ảnh thứ hai, bối cảnh vẫn là thảo nguyên, nhìn kỹ hơn sẽ phát hiện ra vị trí chụp ảnh không hề thay đổi, cũng dãy núi đó, cũng chính những bụi cây đó, ngay cả ngọn cỏ cũng giữ nguyên vị trí, chỉ có cảnh trời xanh mây trắng bị sắc đêm thay thế, có nghĩa là người chụp ảnh đã phục nguyên tại chỗ từ sáng sớm đến tối mịt không hề nhúc nhích. Bóng đen kia đã chìm hẳn trong màn tối, nhưng tấm ảnh thứ hai rõ hơn tấm thứ nhất, bởi vì cái bóng cách điểm đặt máy ảnh gần hơn, thêm nữa còn đối diện với vị trí của người chụp.

Trên tấm thứ hai, cái mặt mờ mờ hình như là của sư tử đực châu Phi, những nếp nhăn trên cổ liền với lông bờm giống hoa hướng dương ôm lấy khuôn mặt. Nhưng xem thân thể nó thì khác hẳn sư tử; sư tử châu Phi, vì nguyên nhân địa lý, khí hậu, chỉ quanh đầu và sau gối mới có tí lông bờm, còn con vật này, toàn thân phủ kín lớp lông vừa dày vừa dài, y hệt một con bò Yak, dũng mãnh và tráng kiện.

Giáo sư Phương Tân cầm hai tấm ảnh lên, hồi lâu không nói được tiếng nào, hình thể như bò Yak Tây Tạng, đầu sư tử, đường nét như báo, con vật phủ kín lông đen trong tấm ảnh, mỗi múi thịt trên cơ thể đều phác thành những đường nét gần như hoàn mỹ, bên trong ẩn chứa sức mạnh vô song, thoạt nhìn tựa như một mũi tên có thể lao vút bất cứ lúc nào, từng động tác không khác gì của một động vật họ mèo đang thủ thế chực vọt đi. Nhưng ông biết chắc chắn, đây là một động vật họ chó, đầu vuông tai nhỏ, mõm ngắn nhưng miệng há cực rộng, lưng thẳng bụng thon, bốn chân to như cây cột, bất luận là nhìn từ góc độ nào đi nữa thì đây cũng chính là một con chó ngao Tây Tạng đúng tiêu chuẩn. Hơn nữa, không phải là Tạng ngao thông thường, Tạng ngao thông thường không lớn như vậy, không chắc nịch như vậy, không dũng mãnh và điềm tĩnh uy nghi như vậy, nó hiện lên lừng lững, tựa người khổng lồ bằng thép, lẫm liệt khí chất của bậc vương giả, dã tính trời sinh khiến ánh mắt như bao trùm trời đất, vô cùng uy phong lao đi giữa chốn thảo nguyên.

Giáo sư Phương Tân ngắm suốt nửa giờ đồng hồ, không nói năng gì, Trác Mộc Cường Ba mỉm cười nhìn ông, gã biết giáo sư đang nghĩ gì, trong đầu ông giờ đây chắc hẳn là một vùng trắng xoá, giống như gã lúc nhác trông thấy hai tấm ảnh này vậy. Bởi vì chỉ như trong ảnh mới có thể gọi là Tạng ngao chân chính, chỉ ở trên cao nguyên mới có được bầu trời xanh trong vắt như thế, mây trắng sà xuống cách mặt đất thấp như thế, chừng như vươn tay ra là có thể gỡ được một cụm, những khóm cây kia, nào tuyết tùng, ma hoàng, liễu lá cứng, đều là những loài thực vật đặc sắc của cao nguyên, ngoài ra còn dăm ba loài thực vật đặc sắc của cao nguyên, ngoài ra còn dăm ba loài gần như chỉ ở đất Tạng mới có. Riêng con ngao, Trác Mộc Cường Ba và giáo sư Phương Tân đều là những bậc lão làng trong giới, chẳng cần đến cái liếc mắt thứ hai đã có thể chắc chắn đây là con ngao tuyệt nhất mà họ từng thấy, hình thể hoàn mỹ nhất, khí chất hoàn mỹ nhất, càng hiếm có là, con ngao này còn sở hữu một cái gì đó không con Tạng ngao nào khác có được, tuyệt đối không thể dùng ngôn ngữ mà tả nổi là cái gì. Trác Mộc Cường Ba cố kiềm chế hơi thở, lấy tay gõ nhẹ lên đùi, mỗi lần nhìn hai tấm ảnh này, gã đều kích động đến muốn khóc, không kiểm soát nổi đôi tay, cho dù đã xem đi xem lại vô số lượt, thế mà các ngón tay lúc này cũng chỉ miễn cưỡng không run rẩy.

Phương Tân tháo cặp kính lão xuống, một lúc sau, lại đeo lên, sau đó lại tháo xuống, cứ lặp đi lặp lại như vậy đến mấy chục lần, rồi mới ấn mạnh tay chỉ vào tấm ảnh nói: "Không thể nào, đây là giả, ảnh do máy tính dựng thôi!"

Trác Mộc Cường Ba đứng bật dậy, chỉ tay vào giáo sư, sắc mặt bỗng trắng bệch, gã không thể ngờ giáo sư Phương Tân xem lâu như vậy, mà lại đưa ra kết luận như thế, nếu ông không phải là người gã tôn kính, chỉ e là gã đã lập tức ra tay đánh người rồi.

Giáo sư Phương Tân ra hiệu cho gã bình tĩnh lại, chỉ vào tấm ảnh nói: "Chúng ta xem tấm này trước, đây là ảnh chụp ban ngày, tuy bối cảnh rất mơ hồ, nhưng những loài thực vật trong ảnh vẫn có thể phân biệt rõ ràng được, anh xem, đây là vân sam Tứ Xuyên, nhìn đường kính thì chắc đã trưởng thành, chiều cao của chúng khoảng ba mươi đến bốn mươi mét, còn cả cây tuyết tùng bên cạnh con ngao này nữa cũng đã trưởng thành, chiều cao có lẽ khoảng mươi đến mười lăm mét, nếu vị trí của người chụp ảnh là cố định, chúng ta có thể lấy mắt đo để suy đoán ra khoảng cách giữa hai gốc cây này với con vật, trên cùng một đường thẳng, dựa vào tỷ lệ thu nhỏ, vậy là tính ra được chiều cao của nó. Tôi tính sơ sơ một chút, nếu nó quả có thật thì vai nó phải cao từ một mét hai đến một mét tư, vậy thì, lúc nó đứng dựng lên, chiều cao phải hơn hai mét rưỡi, đó không còn là chó nữa rồi, căn bản là một con nghé thì đúng hơn. Những con chó mà tôi từng tiếp xúc, con cao nhất vai cũng không quá một mét linh năm, mà theo tất cả các báo cáo hiện nay, con chó cao nhất đứng dựng lên cũng không quá hai mét mốt. Chiều cao của chó ngao thế nào thì anh cũng biết, vai cao khôn thể quá tám mươi xăng ti mét, chiều dài không quá một mét rưỡi, anh đã bao giờ thấy con chó to như thế này chưa?"

Trác Mộc Cường Ba kích động nói: "Nhưng, chó ngao đúng là chủng loại to nhất trong loài chó, chó bốn xích (1) là ngao, vốn chữ "ngao" trong tiếng Hán là để chỉ giống chó to lớn giỏi đánh nhau, chó chăn cừu, chó săn của Đức, chó Đan Mạch, chó Saint Bernard của Thuỵ Sĩ, những giống chó được cả thế giới công nhận là hình thể lớn nhất, cũng đều mang huyết thống của ngao. Vì vậy, có một con ngao hình thể đặc biệt to lớn cũng không phải là điều gì kỳ quái."

"Đặc biệt to lớn?" Giáo sư Phương Tân nhếch mép cười: "Không sai, nhưng anh phải biết rằng, môi trường sinh tồn của nó là ở đâu, là cao nguyên, cao nguyên cao nhất thế giới, cao nguyên Thanh Tạng."

Trác Mộc Cường Ba đỏ mặt, lẩm bẩm nói: "Vậy… vậy thì sao chứ?" Gã biết rõ, kiến thức chuyên môn của mình vẫn không so được với thầy giáo.

Phương Tân nói: "Cao nguyên là môi trường sống rất đặc thù, không khí loãng, hàm lượng ô xy thấp, các giống loài đều đã thích nghi với môi trường không khí thiếu ô xy, địa thế cao dần thì hình thể thấp dần, động vật ở đây đa phần đều rất lùn nhỏ, da dày lông dài, bốn chân to mà ngắn, để tiết kiệm năng lượng cần cho máu vận chuyển ô xy trong cơ thể, bảo đảm cho đầu óc được tỉnh táo. Anh đã học qua rồi, các loài vật trên cao nguyên, hình thể đều thấp nhỏ hơn đồng loại ở những khu vực có độ cao so với mực nước biển thấp hơn, còn trong tấm ảnh này, có một cây dương xỉ lùn chỉ sinh trưởng ở vùng cao, cũng có nghĩa là, con chó ngao trong bức ảnh này, sinh sống ở một nơi còn cao hơn cả nơi sinh sống của những con chó ngao đồng loại, vậy thì nó không thể có hình thể cao lớn hơn đồng loại được." Phương Tân nói xong, mở máy tính trên bàn, chậm rãi tiếp tục, "Chúng ta dùng máy tính phân tích, anh hãy xem độ nét của tấm ảnh,, chỉ số nhoè của cỏ chỉ 2,4, có thể cho là do tay người chụp không vững gây ra, nhưng anh xem chỉ số nhoè của con cái quái này xem, lại cao đến 6.7, máy chụp ảnh thông thường, từ lúc mở cửa trập đến khi ánh sáng ùa vào, thời gian từ 0,005 đến 0,01 giây, cũng tức là, trong một phần hai trăm giây, con quái này di động hai mươi xăng ti mét hoặc nhiều hơn, chúng ta tính tương đương ra, vận tốc của nó có thể đạt tới bốn mươi mét một giây, hay một trăm bốn mươi ki lô mét một giờ, nhưng, báo đốm là động vật chạy nhanh nhất trên lục địa, tốc độ cao nhất chẳng qua cũng chỉ một trăm hai mươi ki lô mét một giờ, anh cho rằng, con ngao này, chạy nhanh hơn cả báo đốm Ghê pa hay sao?"

Trác Mộc Cường Ba bắt đầu hơi nhụt chí, lầm bầm nói: "Nhưng, thầy giáo, chỉ số nhoè rất không ổn định, dựa vào mức độ thấp nhất là một phần trăm giây để tính, tốc độ của nó chỉ khoảng tám mươi ki lô met một giờ, tốc độ bộc phát trong khoảng khắc của một con ngao, hoàn toàn có thể đạt được yêu cầu này."

Phương Tân gật đầu: "Được rồi, vậy coi như tốc độ có thể đạt yêu cầu đi, chúng ta sẽ phân tích huyết thống của nó, chó ngao trên thế giới hiện nay hầu như đều bắt nguồn từ Thanh Tạng, tổng cộng có ba loài bảy chi sáu họ, màu lông có đen tuyền, trắng tuyền, nâu đỏ, màu xám, chân vàng lưng đen, có ngao vàng, cũng có cả ngao đỏ, ngao mắt trắng đầu sư tử, ngao song đồng báo hiếm gặp, nhưng anh nhìn con này mà xem, màu lông của nó, anh nhìn thật kỹ đi, đây không phải màu đen, cũng không phải màu nâu, nếu đúng là nó tồn tại, đây căn bản là một giống ngao chưa bao giờ xuất hiện. Lông của nó, màu tím, thứ màu tím đỏ cực sậm." Phương Tân nói tới đây, vô thức đưa tay lên nâng kính, gương mặt trở nên nghiêm túc, sự tồn tại của một giống ngao như vậy chính là sự khiêu chiến với uy tín trong chuyên ngành của ông, thậm chí cơ hồ là một sự miệt thị.

Trác Mộc Cường Ba lẩm bẩm một mình, không ngừng muốn giải thích gì đó, nhưng gã lại thấy cực kỳ khó khăn, dù gì trong lĩnh vực học thuật này, gã chỉ là học trò của Phương Tân, tuy đã phát triển cơ sở nuôi chó ngao rất chỉnh tề lớp lang, nhưng nói về kiến thức học thuật, gã còn xa mới bì được với thầy của mình, làm sao có thể thuyết phục được giáo sư Phương Tân tin chứ, xét cho cùng ngay cả người đưa cho gã tấm ảnh này cũng không biết nó từ đâu mà có cơ mà.

Phương Tân lại đưa ra thêm bằng chứng: "Thứ màu sắc này, thứ tốc độ và hình thể này, rất giống hình tượng chó ngao lý tưởng mà người nào đó đã dùng máy tính dựng lên, máy tính dùng độ phân giải màu 32 bit, nay vẫn chưa bằng được độ phân quang hoá học, vì vậy khi dựng màu đen dễ bị nhạt đi thành màu tím đỏ sậm, hai màu này khác nhau không nhiều, người dựng ảnh rõ ràng cũng không phải chuyên môn nghiên cứu chó ngao, anh ta biết được một số đặc tính của ngao, nhưng lại quá khoa trương và làm hoàn mỹ ở một số chỗ, thành ra lại lộ sơ hở."

Phương Tân nhìn Trác Mộc Cường Ba mồ hôi đầm đìa, liền chuyển sang khuyên giải, "Được rồi, tôi biết anh vẫn luôn muốn tìm một con ngao tốt nhất thế giới, vì vậy mà anh quá mẫn cảm với những con ngao ưu tú, đến nỗi nhất thời không phân biệt được thật giả, chuyện này cũng không trách anh được. Thử nghĩ xem, bao nhiêu chuyên gia lão làng cả đời nghiên cứu cổ vật mà cũng có lúc nhìn lầm, huống hồ anh không chuyên nghiên cứu giống chó ngao này."

"Không!" Trác Mộc Cường Ba kiên quyết ngẩng đầu lên, nói: "Thầy giáo, tôi tin đây là một con ngao thật, đúng là nó sống ở đất Tạng, giờ cũng đang ở đó, tôi… tôi đã quyết tâm rồi, tôi phải đi tìm nó, lần này đến gặp thầy, vốn muốn xin thầy một gợi ý, nếu thầy đã không tin sự tồn tại của nó là sự thật, thì tôi đành một mình đi tìm nó vậy."

Phương Tân nhìn người học trò đắc ý nhất và người bạn hợp tác tốt nhất từ trước tới nay, không khỏi mềm lòng vuốt khẽ lên đầu gã, nhẹ giọng hỏi: "Cường Ba, con trai ta, là thứ gì khiến anh cố chấp và kiên định như thế? Anh hạ quyết tâm lớn như vậy, lẽ nào muốn tìm con vật sống trong máy tính này?"

Trác Mộc Cường Ba cầm mấy tấm ảnh trong tay Phương Tân, chỉ vào tấm thứ hai nói: "Thầy giáo, thầy xem, đây là mắt nó, tôi vừa nhìn đã thấy đôi mắt này, chính đôi mắt này cho tôi biết, nó đích thực tồn tại."

Giáo sư Phương Tân lại quan sát tấm ảnh thứ hai lần nữa, bộ mặt hướng thẳng về máy ảnh của con ngao, những chỗ khác đều hơi mơ hồ, duy chỉ có đôi mắt là rất sáng trong. Ông nhìn vào đôi mắt ấy, cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, con mắt sâu thẳm, lấp lánh trước màn đêm đang buông xuống, tựa như sao sáng trong đêm, toát lên một thứ ma lực làm người ta sợ hãi, vẻ mạnh mẽ và khí chất trong đôi mắt ấy hiển hiện sự ngông cuồng tự đại. Trác Mộc Cường Ba kiên quyết nói: "Một tấm ảnh dựng bằng máy tính, làm sao có được đôi mắt sinh động như thế, đây là đôi mắt sáng nhất, mạnh mẽ nhất mà tôi từng thấy. Thầy giáo, thầy có biết cảm giác khi tôi lần đầu tiên nhìn thấy nó không? Lúc ấy, tôi đã hoàn toàn ngây ra…."

(1) bốn xích: đơn vị đo lường cổ của Trung Quốc, tương đương khoảng 1/3 mét.

Người điên đầu tiên

Trác Mộc Cường Ba nhìn chăm chăm vào bức ảnh trong tay, tựa như bị người ta đập một gậy giữa đầu, trong lòng ngoài chấn động ra, chỉ còn chấn động, hình ảnh chân thực trong tấm ảnh, chớp mắt đã nắm giữ linh hồn gã. Gã giống một nhà nghiên cứu đã dành cả đời ra nghiên cứu hoá thạch khủng long, bỗng nhiên, lại thấy một con khủng long sống sờ sờ ở khoảng cách gần, còn là loài khủng long hiếm thấy nhất nữa, đứng sừng sững ngay trước mặt, chỉ vươn tay là có thể chạm tới, tâm trạng kích động của gã có thể tưởng tượng ra được. Một tiếng nói phát ra tự đáy lòng, phảng phất như lời kêu gọi từ thời viễn cổ, nhưng lại hết sức chân thực mà thân thiết: "Đi đi, đi tìm nó, vì linh hồn và tín ngưỡng của ngươi, vì giá trị tồn tại của ngươi. Cuộc đời này của ngươi lẽ nào không phải vì được nhìn thấy nó mà tồn tại hay sao?" Bỗng nhiên gã lại bắt đầu chế giễu chính mình, "Vẫn còn ở đây "oắc oắc" giảng bài cho người ta sao, chủ nhân của tấm ảnh kia đang cười nhạo ngươi, ngươi căn bản chưa hề thấy qua chó ngao chân chính, ngươi căn bản không biết ngao là thế nào!"

Gã ngây ngẩn ra một lúc lâu, rồi đột nhiên sực tỉnh, như lên cơn điên truy hỏi cậu bé đưa thư về lai lịch của tấm ảnh, nhưng cậu bé chẳng biết chút nào. Trác Mộc Cường Ba không còn để ý gì nữa, nhảy xuống bục diễn giảng, gã biết, chủ nhân bí mật kia vừa rồi vẫn còn đứng ở cửa, nếu để lỡ cơ hội này, cả đời gã cũng không biết được con ngao này ở nơi nào, bức ảnh này từ đâu mà ra.
">

Truyện Mật Mã Tây Tạng

Félix “xQc” Lengyel đang livestream. Ảnh: Twitch.

Theo r/Livestreamfail và Dexerto, Lengyel là một tỷ phú. Dù anh đã đăng ký tự động thanh toán, một số nhầm lẫn xảy ra khiến tính năng này không thể hoạt động.

“Tôi đã kích hoạt thanh toán tự động, nhưng thẻ tín dụng của tôi bị hạn chế như lúc tôi còn 12 tuổi. Vì vậy, đôi khi thẻ bị rỗng và không thể thanh toán được”, Lengyel nói trên Twitter.

Theo Lengyel, đó là do ngân hàng của Canada, thế nên cứ mặc kệ nó.

Cô bạn gái của Lengyel, cũng là streamer, Adept, đã sao lưu tài khoản của anh.

“Ôi, tôi đã cố gắng kéo dài thời gian stream, nhưng chúng tôi quên trả tiền điện nên dẫn đến tình huống này”, cô viết trên Twitter, “Hẹn gặp lại các bạn sau giờ nghỉ”.

Lengyel tên đầy đủ là Félix “xQc” Lengyel, anh đã trưởng thành hơn so với anh chàng bị đá ra khỏi đội tuyển Overwatch League vào năm 2018 sau một chuỗi các vi phạm. Tuy nhiên, không ai buộc tội anh khi dần tiếp cận với ngành streaming. Dù tốt dù xấu, tính cách nổi loạn là một phần hấp dẫn của Lengyel.

(Theo Zingnews)

Livestream 12 tiếng bằng trung tâm thương mại bán cả năm

Livestream 12 tiếng bằng trung tâm thương mại bán cả năm

Doanh số 12 tiếng của ‘vua bán hàng’ livestream Trung Quốc tương đương doanh số 12 tháng của một trung tâm thương mại Hong Kong.  

">

Tỷ phú đang livestream bị cắt điện vì quên đóng tiền

Trang chủ của website: www.4so9.com

Một website chuyên về câu cá khác hấp dẫn không kém là với tên gọi tắt: HNC. HNC cũng có những nội dung tương tự như 4so9, nhưng quy mô nhỏ hơn, lượng thành viên cũng ít hơn (1.521 thành viên). Tuy nhiên, HNC lại có lợi thế là gắn với Hà Nội nên được khá nhiều người yêu Hà Nội “lui tới”. Điển hình nhất là chuyện ông Vũ Bằng, 71 tuổi, Việt kiều Pháp - một người Hà Nội đã phiêu bạt từ thuở trai trẻ trước khi Hà Nội được giải phóng năm 1954 - vốn đã mê câu từ ngày bé. Mãi gần đây có dịp trở về đất mẹ, ông đã vào thăm HNC và chia sẻ những tấm ảnh Hà Nội xưa thật quý (chụp từ 1884 - 1950) mà gia đình ông sưu tầm và còn lưu lại. Trong đó, bức ảnh khá ấn tượng đã được vị bác sỹ người Pháp, Charles-Edouard Hocquard chụp lần đầu năm 1884 - cảnh người Hà Nội đi câu ngay trên hồ Gươm, cạnh tháp Hòa Phong. Ông Bằng có ước nguyện tìm chụp lại những địa danh xưa ở những vị trí mà người xưa đã chụp để so sánh Hà Nội xưa và nay. Hàng chục bức ảnh quý mà cả đến người Hà Nội gốc cũng không mấy người nhớ được hay tưởng tượng ra đã được ông giới thiệu. Ví dụ: đền Quan Thánh xưa ở sát mép nước chứ không lùi vào trong như bây giờ.

Khá nhiều người Việt sinh sống ở nước ngoài tham gia website này chia sẻ cái thú đi câu dù là ở nơi nào trên thế giới. Có anh/chị ở Nhật Bản, Canada, Pháp, Úc, Mỹ... gửi đến những bài viết sinh động với nhiều thông tin bổ ích không chỉ về thú đi câu mà còn cả trách nhiệm bảo vệ môi trường sinh thái, nguồn tài nguyên quý giá này.

 Theo địa chỉ http://forum.hanoifishing.com/showthread.php?t=8520, bạn có thể tìm thấy nhiều hình ảnh tư liệu quý giá về thủ đô của người gửi dưới bút danh Vũ Bình Minh.    

... Đến thú vui trồng cây - nuôi chim, cá cảnh

">

Chia sẻ đam mê trên mạng

MU tổn thất hàng công

MU bước vào chuyến làm khách của Southampton, trong khuôn khổ vòng 4 Premier League, với đội ngũ rất mỏng. Ít nhất là trên hàng tiền đạo.

{keywords}
Chấn thương của Martial đặt ra nhiều vấn đề với MU

Ole Gunnar Solskjaer không thể mang theo Anthony Martial, người ghi bàn ở 2 trong 3 trận đấu đã qua, vì lý do chấn thương.

Chấn thương của Martial thực sự là tổn thất lớn với Quỷ đỏ, khi anh được Solskjaer xây dựng như một "số 9" trong chiến thuật 4-2-3-1.

Không chỉ trong 3 vòng đấu vừa qua, mà từ đầu mùa Hè 2019, nhà cầm quân người Na Uy đã thể hiện niềm tin vào Martial. Anh cùng Marcus Rashford là những thủ lĩnh để triển khai tấn công.

Mất Martial, Solskjaer chỉ còn Rashford. Đồng thời, ông phải tìm kiếm giải pháp từ các cầu thủ trẻ, Greenwood và Tahith Chong.

Việc để Alexis Sanchez sang Inter theo dạng cho mượn khiến MU càng bị hạn chế lựa chọn nhân sự cho thế trận tấn công. Mùa giải chỉ vừa bước qua vạch xuất phát, nhưng hạn chế về nhân sự đã thể hiện rõ.

Đây là vấn đề trong chính sách chuyển nhượng của Phó chủ tịch Ed Woodward. Tất nhiên, Solskjaer cũng không phải không có lỗi. Ông đồng ý đẩy cả Lukaku và Alexis Sanchez sang Inter.

{keywords}
MU đang có vấn đề trên sân khách

Solskjaer nhận thấy vấn đề, nên muốn ký hợp đồng với Fernando Llorente. Mặc dù vậy, mục tiêu của ông vẫn chưa thành hiện thực.

Chờ bản lĩnh Solskjaer

Trận thua Crystal Palace trên sân nhà Old Trafford ở vòng đấu trước đã cho thấy vấn đề hàng công của MU. Quỷ đỏ tấn công dồn dập, nhưng không có giải pháp dứt điểm.

Những gì diễn ra trước Crystal Palace cho thấy, một khi giải pháp chính thức bị bắt bài, Solskjaer không có lựa chọn khác từ ghế dự bị. Trên thực tế, điều này đã bộc lộ từ trận hòa Wolves ở vòng 2.

Chưa kể, sân khách đang là vấn đề lớn với đội quân của Solskjaer. Trận hòa Wolves tuần trước là trận thứ 5 liên tiếp MU không thắng khi phải đá xa nhà, tính cả mùa giải trước.

Trong chuỗi 5 trận sân khách không thắng, có 3 thất bại và 2 trận hòa. 3 trong 5 trận này, MU nhận từ 2 bàn thua trở lên.

{keywords}
Solskjaer đang đối mặt nhiều vấn đề

Sự hiện diện của Harry Maguire được chờ đợi mang đến sức mạnh cho hàng thủ MU. Cho đến giờ, ngoài chiến thắng 4-0 trước Chelsea, trung vệ đắt giá nhất lịch sử chưa thực sự thể hiện được như giá trị và sự kỳ vọng.

Ở đây, xét về mặt cá nhân, Maguire thi đấu không tệ. Nhưng anh chưa thể hiện được tố chất của một trung vệ có khả năng chỉ huy. Thêm nữa, cựu cầu thủ Leicester đang chưa tìm thấy sự ăn ý với Victor Lindelof. Vấn đề này đặc biệt lộ rõ trước Crystal Palace.

MU làm khách của Southampton mà không được phép thua. Thậm chí, kết quả hòa cũng không mấy tích cực. Bởi vì, 3 trận liên tiếp không thắng chắc chắn sẽ tác động xấu đến tinh thần Quỷ đỏ, nhất là khi đội hình gồm nhiều cầu thủ trẻ.

Chiến thắng là nhiệm vụ bắt buộc, để có thể nghĩ đến thứ hạng cao vào cuối mùa. Đây là lúc Solskjaer phải thể hiện bản lĩnh trong việc xây dựng chiến thuật, cũng như giải pháp tâm lý, giúp MU trẻ trung thực sự trưởng thành.

Đại Phong

">

Southampton vs MU: MU gặp hạn, chờ bản lĩnh Solskjaer

友情链接