NEWSNEWS

Truyện Hẹn Ước Mười Năm. Em Yêu Anh Một Kiếp Nhân Sinh

Ánh sáng của một ngày mới dần chiếu qua tấm rèm cửa chưa được đóng kín. Vệt sáng của nó kéo dài từ mép cửa tới chân chiếc giường gần đó. Trên giường một nữ sinh với mái tóc rối bù. Những hình ảnh của giấc mơ cuối cùng vẫn còn in dấu trên gương mặt nhỏ nhắn của cô gái. Giờ đây,ệnHẹnƯớcMườiNămEmYêuAnhMộtKiếpNhâkét quả bóng đá ánh mắt mơ màng của cô bé vài phút trước đã chuyển dần sang trạng thái yên bình của giấc ngủ. Cô nhắm mắt, chính thức chìm vào giấc ngủ nông.

“Reng reng”

Tiếng chuông báo thức vang lên khắp căn phòng

Nữ sinh trên giường giật bắn mình, mở choàng mắt, lồng ngực phập phồng liên hồi như vừa mới vực dậy khỏi cơn ác mộng. Những hình ảnh mơ hồ của giấc mơ dần biến mất, ánh mắt mông lung của cô gái dần lấy lại tiêu cự. Cô hoảng hồn vớ lấy chiếc đồng hồ trên tủ đầu giường, khi nhìn rõ giờ giấc trên đó, đầu óc cô như nổ tung

“Cái gì! Đã 8 giờ 15 rồi sao?? Rõ ràng mình đã cài báo thức vào lúc 7 giờ 45 mà”

Cô gái tung chăn nhảy xuống giường, dép còn chưa kịp đeo đã vội lao xuống dưới lầu chạy thẳng vào phòng tắm

“Chết tiệt, chắc là do tối qua mình ôn thi mệt quá rồi ngủ quên mất. Mà thôi kệ, lỡ trễ rồi cứ tắm đi đã rồi học. Thà bị chửi chứ không thể để hôi được”

Một lúc sau, cô bước ra với bộ đồng phục trường Yohaku tươm tất thơm tho, vội vàng chạy vào nhà bếp lấy miếng sandwich mẹ làm sẵn cho cô rồi vội vàng chạy đi học.

Cô nữ sinh vội vàng chạy đi học trên con đường đông đúc vào buổi sáng, chiếc váy của cô tung bay theo làn gió nhẹ. Vạt váy khẽ tung bay theo từng bước chân gấp gáp của cô, cơn gió thổi qua thổi bay mái tóc mượt mà của cô gái. Ánh nắng mặt trời như làm nền cho khuôn mặt xinh đẹp của cô. Đôi mắt long lanh như những vì sao cùng chiếc mũi cao dọc dừa, tô điểm cùng đôi hôi hồng hào khiến cô như một nữ thần bước ra từ trong bức tranh. Một tay cô cầm sách vở trong tay, một tay cầm miếng sandwich vừa ăn vừa chạy cùng với chiếc cặp sách nặng nề đeo trên vai. Bên tai, cô có thể cảm nhận nhịp tim nhanh chóng.

Trong lúc chạy, vô tình va phải vào nhưng tên có tai tiếng không mấy tốt đẹp trong trường, cú va chạm diễn ra khá bất ngờ khiến cô không tự chủ giữ thăng bằng nên đã ngã xuống.

Cơn ê ẩm bắt đầu truyền tới, loay hoay tìm chiếc kính của mình đeo vội nó lên, hướng ánh mắt nhìn vào phía của hai tên kia.

“Con khốn này, mắt để đi đâu đấy?”

“Biết tao là ai không? Tao là Takeshi, trùm trường Kakuri”

Tên đó thô lỗ lớn tiếng mặc cho việc cô ngã dưới đất kia. Cơ thể nhỏ bé run rẩy không dám cử động. Một trong những tên còn lại nhìn thấy miếng sandwich mà cô làm rơi đang ở dưới đất. Khoé môi cong lên một chút, không nói nhiều hắn cúi xuống cầm chiếc bánh đó nhét thẳng vào miệng cô.

Hắn ta quá đáng hơn nữa là dùng tay bóp lấy mặt cô đôi mắt căm phẫn nhìn lấy cô lên tiếng.

“Đói quá đúng không, ăn đi còn có sức mở miệng xin lỗi bọn anh”

Hắn cầm lấy đồ ăn cô gái làm rớt nhét thẳng vào mồm cô. Cô gái chống trả cố gắng không mở miệng cho tên côn đồ đưa thức ăn vào miệng.

Tên Takashi lên tiếng:

“Nè Sado à, để tao khui miệng nó ra cho dễ hơn nhé” Nói xong hắn túm tóc cô giật ra đằng sau.

Cô gái chịu đau không dám mở miệng kêu lên 1 tiếng. Cô càng chống trả bọn chúng càng khoái chí cười to.

“ Nhỏ này thú vị nhỉ đại ca.”

“ Tao thích những con như này nè. Càng khó chinh phục càng kích thích.”

“ Yuhi Tamako, cái tên hay đấy” Hắn nhìn vào bảng tên trên đồng phục cô rồi cười nham hiểm

“ Cô em muốn ăn miếng bánh này hay để anh hôn em một cái.”

Cô vùng vẫy bằng mọi cách hất miếng bánh từ tay tên côn đồ xuống đất

“Thằng khốn này.”

Thì ra cô em muốn bọn anh hôn cô em sao.”

“Sado à, con bé này là của tao, không có “bọn anh” ở đây gì hết.”

“Vâng thưa đại ca.”

Nói rồi tên Takashi từ từ sát mặt vào Tamako, tên Sado giữ chặt hai tay của cô. Cô vùng vẫy muốn thoát ra khỏi hai tên biến thái này

Bỗng nhiên, một cái cặp ném thẳng vào đầu tên Takashi, khiến hắn ôm đầu chửi lớn:

“Thằng chó nào dám ném cặp vào đầu bố.”

“Thằng kia chán sống rồi sao, mày biết đại ca Takashi không hả thằng kia” tên Sado giơ nấm đấm lao thẳng vào cậu thanh niên mặc đồ phục Yohaku nhưng bị chặn tay bằng một ngón tay, hắn bị chàng trai đấm thẳng vào mặt gãy 2 chiếc răng, xịt máu mũi nằm ôm mặt giữa đường

Tên Takashi thấy đàn em mình bị đánh lao tới hét to

“Thằng súc vật, dám động tới bọn tao. Mày chán sống đúng không thằng khốn. ”Hắn vội lấy baton từ trong túi quần lao thẳng vào. Chàng trai đạp thẳng vào hạ bộ hắn khiến hắn kêu rên đau đớn nằm lăn ra

Chàng trai liền đạp mạnh vào bụng mỗi tên khiến hai tên xin tha. Chàng trai sát mặt vào tai hai tên côn đồ

“Thế mày biết con trai thị trưởng ở đây không.”



Hai tên vừa nãy còn hung hãn liền tái mặt, quỳ gối xin tha

“Em biết em sai rồi anh đại ca. Hãy tha cho em lần này. Em xin lỗi đại ca.”

“Người mày cần xin lỗi không phải tao. Đi xin lỗi cô ấy đi.”

“Tamako. Em sai rồi. Làm ơi tha lỗi cho chúng em.”

Tamako ngồi bệch một góc còn run rẩy, ngập ngừng đồng ý nhận lời xin lỗi từ hai tên vừa bắt nạt mình. Hai tên nhận được lời tha thứ lập tức bỏ chạy thụt mạng không dám quay đầu lại nhìn.

Cô nhìn anh chàng có gương mặt điển trai mang nét nam tính rất rõ nét, với khuôn mặt góc cạnh và đôi mắt sắc bén nhìn rất sâu thẳm tựa như hai viên ngọc quý, nụ cười như tỏa ra ngàn ánh dương cùng với thân hình uyển chuyển và mạnh mẽ, với đôi vai rộng và tư thế điềm đạm. Tất cả những phẩm chất này đã khiến Tamako không thể không cảm thấy rung động và bắt đầu có cảm tình với chàng trai này ngay từ lần gặp đầu tiên. Ánh nhìn của anh ta tỏa ra sự tự tin và sự lịch thiệp tự nhiên, nhưng lại không thiếu đi sự hào phóng và thân thiện.

Chàng trai thấy cô còn đờ đẫn liền nắm tay cô đỡ cô dậy

赞(43693)
未经允许不得转载:>NEWS » Truyện Hẹn Ước Mười Năm. Em Yêu Anh Một Kiếp Nhân Sinh