- Tham gia nhiều giải đấu rồi nhưng thi RFC Hạ Long lần này tôi thực sự hồi hộp vì toàn bộ đường thi, luật đấu… do chuyên gia RFC của Malaysia thực hiện với những tiêu chuẩn khắc nghiệt hàng đầu thế giới.
Với chiếc xe Vitara nguyên bản 1.6l tôi điều khiển, việc giật giải ở cuộc đấu khắc nghiệt thế này rất ít hy vọng, nhưng tham gia để có trải nghiệm, biết đâu có thể đứng thứ hạng cao và đặc biệt là để được là người trong cuộc của giải đấu được cho là đứng TOP 10 về độ khó.
Mỗi đội đua phải đóng phí 10 triệu đồng để tham gia, số lượng người đóng tiền đến giờ chốt sổ đã quá con số 35, số lượng hợp lý cho giải đua thế này. Ban tổ chức đã từ chối một số xe nộp cuối để chốt con số 35. Khi giải bắt đầu, đội bạn Lào đăng ký thêm 5 xe nâng số xe thi đấu lên 40.
Kiểm tra an toàn ngặt nghèo
Tiêu chuẩn thi đấu được kiểm tra ngặt nghèo hơn tất cả các giải đua trước đây. Xe phải có ống thở, tời, cầy, bình cứu hỏa, bộ đồ cứu thương, bộ đồ sửa xe, và được chuyên gia Malaysia kiểm tra rất kỹ trước khi ký duyệt đủ tiêu chuẩn thi đấu.
Đội xe Vitara trước giờ kiểm tra kỹ thuật. Ảnh: Lê Văn
Đoàn tập trung tại Hạ Long trước 1 ngày và có cả một buổi chiều để test. Tất cả các xe không đủ tiêu chuẩn dù rất nhỏ như thiếu bộ cứu thương, thiếu tấm đè cáp, phanh ăn không đều… được yêu cầu sửa chữa, bổ sung nếu không sẽ loại khỏi danh sách.
Cuộc họp kỹ thuật tối trước khi thi đấu diễn ra căng thẳng, ban tổ chức nhắc đi nhắc lại các tiêu chuẩn an toàn, và nhấn mạnh nhiều lần vận động viên phải tuân thủ tuyệt đối hiệu lệnh của trọng tài khi thi đấu, đặc biệt là lệnh dừng thi đấu khi thấy nguy hiểm. Tôi bốc thăm được thứ tự thi đấu số 1 (bài 1 thi số 1, bài 2 thi số 11, bài 3 thi số 21…).
Cuộc khai mạc và diễu hành diễn ra nhanh chóng để các đội vào vị trí thi đấu, tôi chạy đầu tiên đường 1: Qua dốc cao, xuống hố bùn, qua đường mấp mô, xuống hố dài sâu lút thân xe và về đích, đoạn hố dài ban tổ chức để sẵn điểm neo tời cho thấy không dễ đi qua.
Bấm giờ xuất phát, tôi mở màn cho cuộc thi, may mắn xe không bị mắc lại và tôi đã qua hết bài 1 với tốc độ chậm. Đoạn hố sâu thốc ga vọt qua không phải tời trong sự cổ vũ của khán giả. Sau này đường 1 hầu hết các xe đều qua với tốc độ nhanh hơn nhưng cũng có một số xe mắc lỗi phải tời mất nhiều thời gian hoặc hết giờ thi đấu (15 phút).
Đòn cân não
Các bài thi tiếp theo đan xen giữa tốc độ, kỹ thuật và sức chịu đựng của người và xe. Bài 2 xe phải đi qua đường nghiêng hơn 45 độ, vào rừng, qua khe đá cua gấp, qua hố bùn nghiêng dài 20m, trèo qua dốc đá cao 2m về đích, thời gian giới hạn là 15 phút.
Xe lật ở đường 5 sau nỗ lực leo dốc đá dựng đứng. Ảnh: Al Migh Ty
Đoạn đường nghiêng đã khiến 2 tay đua lật xe, hố bùn khiến hầu hết các xe hoặc chìm nghỉm, hoặc lật xe, hoặc bật lốp ra ngoài. Có xe đã lật chổng 4 bánh lên trời.
Tôi xuất phát bài này trong tâm trạng chưa biết điều gì sẽ xảy ra. Khi xe qua đường nghiêng, mỗi lần nhả côn là một lần cảm thấy 1 bánh phía cao nhấc lên khỏi mặt đất, chỉ cần ga mạnh là xe sẵn sàng lộn nhào. Nhúc nhích rồi cũng qua được.
Đến đoạn khe đá cua ngoặt tay áo nhả côn bỗng xe khét lẹt và không nhúc nhích. Cháy côn rồi. Lốp to và bám quá khiến hệ thống phá điểm yếu nhất – bộ côn.
Tời qua đoạn này hết 7 phút, vậy là chỉ còn 4 phút để về đích. Bấm nút tời không nhả, xe từ từ đi qua hết hố bùn vừa lúc hết giờ. Bài này tôi là một trong số 25 xe không về được đích.
Bài số 3 và 4 là những bài đua tốc độ. Bài 3 chạy xuống dốc dài, ngoằn nghèo trong rừng với đường rất hẹp đã được căng dây và leo dốc về đích. Bài 4 là thay lốp sơ cua với kích hilift và dụng cụ của ban tổ chức.
Hết ngày thi thứ nhất, tôi thức trắng đêm cùng gara tại Hạ Long để thay côn bị cháy ở bài số 2 cho kịp ngày thi tiếp theo.
Xe 119 do tác giả điều khiển đi hết đường 5.Ảnh: Quốc Toản
Sáng ngày thi thứ hai bắt đầu bằng đường số 5 trong trời mưa tầm tã. Độ khó tăng lên đáng kể: Qua ao nước sâu 1m, leo vách đá dựng đứng cao 1,5m, qua 2 hố nước với thành thẳng đứng sâu khoảng 60cm.
Đoạn ao nước và vách đá phân loại xe khá rõ rệt. Mở màn là xe Triton do VĐV người Hàn Quốc lái, anh đã “đóng” thẳng đầu xe vào vách để đầu xe bật tung lên và chồm lên vách đá. Xe có góc tới tốt thì tì bánh trước vào thành rồi thốc ga để xe tự trèo qua. Xe nhỏ như Vitara chỉ còn cách tì đầu xe vào vách rồi tời qua.
Qua được vách đá là đến hố sâu. Hầu hết các xe đều tời được qua 2 hố nhưng cũng có xe cắm đầu xuống hố trước khi giỡ cáp tời khiến toàn bộ cáp mắc dưới hố. Cũng có xe mắc được cáp nhưng không tời được lên do cắm đầu xe xuống hố với tốc độ quá cao khiến đầu xe kẹt dưới đáy hố. Bài này tôi về đích với thời gian 9 phút, nằm ở tốp giữa.
Bài 6 xuống dốc dựng đứng. Ảnh: Al Migh Ty
Bài 6 là sự thử thách thần kinh bởi xe phải leo lên dốc 50 độ dài 6m, quay đầu và xuống dốc 60 độ dài 6m. Từ xa nhìn đường thi tôi thấy tim đập mạch, hơi thở dốc và tưởng tượng nếu xe trật bánh lăn xuống có thể sẽ lăn đến cả chục vòng.
Xe đầu tiên lên dốc trong tiếng loa lạc cả giọng của ban tổ chức: Yêu cầu toàn bộ khán giả, phóng viên, vận động viên tránh xa đường thi vì rất nguy hiểm. Tiếng loa chìm nghỉm vào tiếng reo hò phấn khích của khán giả.
Chiếc xe lên dốc đầu tiên phá vỡ sức nặng tâm lý bởi anh đã “đóng” thẳng lên đỉnh dốc, quay đầu rồi “đóng” thẳng xuống dốc. Nhưng đây là xe Triton, có đòn rất dài, các xe đòn ngắn khác thì sao?
Trời tiếp tục mưa to, dốc trở nên trơn lầy và từ đây không xe nào chạy thẳng được lên đỉnh dốc mà tất cả phải tời. Tôi chạy ở tốp cuối, sau khi tời lên đỉnh dốc, quay đầu xe đặt hai bánh ở đầu dốc xuống, trước mắt chỉ còn là một khoảng trời xanh ngắt.
Trọng tài nhắc liên tục điểm đặt bánh, đặt xe vuông góc, tôi thả xe trôi xuống tự do khi không nhìn thấy đường và chỉ tích tắc xe đã ở chân dốc rồi thốc ga về đích. Bấm giờ quay lại nhìn thấy dốc không còn đáng sợ như trước khi mình lên.
Phạm Tuấn(còn nữa)
Hình ảnh đặc biệt về 'xế khủng' băng rừng lối suối">