Thịnh Xán nhìn về phía Thịnh phu nhân, sau đó trầm ngâm nói: "Đó là con trai của Lăng gia, tình hình ở Lăng gia phức tạp, nội đấu nhiều năm vẫn không yên tĩnh, gia đình như vậy không thích hợp.”

Thiếu niên kia tên Lăng Tiêu, hẳn lạnh lùng đứng ở phía sau một người đàn ông trung niên, mặt không chút thay đổi nhìn mọi người, tính ra hắn trầm ổn hơn với bạn cùng lừa tuổi.

Thiếu niên mười chín tuổi, dáng người cao lớn, tướng mạo xuất chúng, nhất là một thân quý khí bẩm sinh kia, làm cho hän như hạt đang đứng giữa bầy gà.

Đáng tiếc Lăng gia gia thế phức tạp, Lăng Tiêu tuổi còn nhỏ đã nhận hết sự xem thường của thế nhân, tính cách lạnh lùng ít nói, thật sự không phải lựa chọn tốt.

Thịnh phu nhân nghe chồng nói xong, tiếc nuối dời hai mắt đi, rất nhanh liền tìm được một người mới: "Còn thằng bé kia thì sao, con trai Mộ gia, học tập rất tốt, người thoạt nhìn cũng rất sạch sẽ ôn hòa.”

Thịnh Xán nhíu mày: "Mộ gia? Em đang nói thắng bé kia?”

“Là người đứng dưới tàng cây Ngọc Lan kia kìa.” Thịnh phu nhân lại chỉ chỉ, "Hình như tên là Mộ Tư”

Cuối cùng Thịnh Xán cũng nhìn thấy cậu bé đang đứng dưới gốc cây bạch ngọc lan.

.

Thanh niên mười tám tuổi gọn gàng sạch sẽ, ôn nhuận như ngọc, môi hồng răng trắng, mắt như sao, giống như bức tranh không nhiễm phàm trần.

Là nó? Thịnh Xán càng nhíu chặt mày.

Thịnh phu nhân chờ mong nhìn Thịnh Xán, "Thế nào, tôi nghe nói đứa nhỏ này học giỏi, phẩm chất tốt, mọi thứ đều xuất sắc.”

Nhưng Thịnh Xán vẫn läc đầu, "Không được, tình huống Mộ gia còn phức tạp hơn Lăng gia, hơn nữa năm ngoái nó bị tai nạn cướp đi một chân.”

Đích thực về mọi phương diện, Mộ Tư đều rất xuất sắc, luôn được Mộ gia coi trọng.

Nếu như không phải bởi vì tai nạn xe, sau đó bị Mộ lão. gia tử gạch tên ra khỏi danh sách những người thừa kế thì hôm nay hẳn cũng sẽ không xuất hiện ở bữa tiệc sinh nhật này.
" />

Truyện Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Kinh doanh 2025-01-15 13:27:43 86
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của Thịnh gia đại tiểu thư Thịnh Hoàn Hoàn,ệnCôVợĐángGờmCủaLăngThiếlịch thi đấu la liga ở đây có không ít quan to quyền quý.

Gia thế Thịnh gia hiển hách, ở Hải Thành những gia tộc như thế chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Chỉ tiếc Thịnh gia đến đời Thịnh Xán này, dưới gối chỉ có. một đứa con gái là Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Xán muốn bồi dưỡng Thịnh Hoàn Hoàn thành một nữ cường, có như vậy mới có năng lực tiếp quản gia nghiệp khổng lồ của Thịnh gia trong tương lai.

Đáng tiếc Thịnh Hoàn Hoàn đến năm mười sáu tuổi tinh thông cầm kỳ thư họa, duy chỉ không có thiên phú làm kinh doanh.

Thịnh Hoàn Hoàn vừa thấy con số liền choáng váng, không có lần nào thông qua bài kiểm tra mà Thịnh Xán đưa ra.

Rơi vào đường cùng, Thịnh Xán chỉ có thể tính toán trước cho tương lai của Thịnh Hoàn Hoàn và Thịnh gia.

Cho nên mới có bữa tiệc sinh nhật hôm nay.

Hôm nay có rất nhiều các thanh niên trẻ tuổi tài trí hơn người tới tham gia tiệc sinh nhật này.

Vợ chồng Thịnh Xán đứng ở lầu hai, đánh giá chọn lựa các thanh niên trẻ.

Đánh giá một vòng, Thịnh phu nhân chỉ vào một thiếu niên dung mạo xuất chúng nói: "Con xem người kia thế nào, nhiều thanh niên trẻ như vậy, mẹ thấy nó xuất sắc nhất.”

Thịnh Xán nhìn về phía Thịnh phu nhân, sau đó trầm ngâm nói: "Đó là con trai của Lăng gia, tình hình ở Lăng gia phức tạp, nội đấu nhiều năm vẫn không yên tĩnh, gia đình như vậy không thích hợp.”

Thiếu niên kia tên Lăng Tiêu, hẳn lạnh lùng đứng ở phía sau một người đàn ông trung niên, mặt không chút thay đổi nhìn mọi người, tính ra hắn trầm ổn hơn với bạn cùng lừa tuổi.

Thiếu niên mười chín tuổi, dáng người cao lớn, tướng mạo xuất chúng, nhất là một thân quý khí bẩm sinh kia, làm cho hän như hạt đang đứng giữa bầy gà.

Đáng tiếc Lăng gia gia thế phức tạp, Lăng Tiêu tuổi còn nhỏ đã nhận hết sự xem thường của thế nhân, tính cách lạnh lùng ít nói, thật sự không phải lựa chọn tốt.

Thịnh phu nhân nghe chồng nói xong, tiếc nuối dời hai mắt đi, rất nhanh liền tìm được một người mới: "Còn thằng bé kia thì sao, con trai Mộ gia, học tập rất tốt, người thoạt nhìn cũng rất sạch sẽ ôn hòa.”

Thịnh Xán nhíu mày: "Mộ gia? Em đang nói thắng bé kia?”

“Là người đứng dưới tàng cây Ngọc Lan kia kìa.” Thịnh phu nhân lại chỉ chỉ, "Hình như tên là Mộ Tư”

Cuối cùng Thịnh Xán cũng nhìn thấy cậu bé đang đứng dưới gốc cây bạch ngọc lan.

.

Thanh niên mười tám tuổi gọn gàng sạch sẽ, ôn nhuận như ngọc, môi hồng răng trắng, mắt như sao, giống như bức tranh không nhiễm phàm trần.

Là nó? Thịnh Xán càng nhíu chặt mày.

Thịnh phu nhân chờ mong nhìn Thịnh Xán, "Thế nào, tôi nghe nói đứa nhỏ này học giỏi, phẩm chất tốt, mọi thứ đều xuất sắc.”

Nhưng Thịnh Xán vẫn läc đầu, "Không được, tình huống Mộ gia còn phức tạp hơn Lăng gia, hơn nữa năm ngoái nó bị tai nạn cướp đi một chân.”

Đích thực về mọi phương diện, Mộ Tư đều rất xuất sắc, luôn được Mộ gia coi trọng.

Nếu như không phải bởi vì tai nạn xe, sau đó bị Mộ lão. gia tử gạch tên ra khỏi danh sách những người thừa kế thì hôm nay hẳn cũng sẽ không xuất hiện ở bữa tiệc sinh nhật này.
本文地址:http://pay.tour-time.com/news/394d099515.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

">

Tháng 1/2017, Ford Việt Nam bán hơn 2.500 xe cho khách hàng

- Ngồi lên chiếc Uber lúc 11h đêm tại Q.1, TP.HCM, chúng tôi không khỏi ngỡ ngàng khi gặp người tài xế cao tuổi, miệng đã hơi móm mém. Cuộc nói chuyện với ông sau đó còn khiến chúng tôi bất ngờ thêm bội phần.

{keywords}
Bác Hùng, tài xế Uber đã 63 tuổi.

Câu chuyện chỉ bắt đầu khi tôi nhận thấy tín hiệu xi-nhan của xe nháy hơi nhanh hơn bình thường, dấu hiệu của một bóng đèn xi-nhan bị hỏng hoặc thiếu. Bác lái xe cao tuổi thật thà chia sẻ: “Đây là xe của chú em tôi, 8h tối hàng ngày tôi mới mướn để chạy Uber, nên thật tình chưa để ý được hết đèn báo”.

Chúng tôi bắt chuyện hỏi bác sinh năm bao nhiêu mà giờ vẫn chạy được Uber, bác tài xế cho biết: “Tui sinh tuổi Ngọ, đầu năm 1955, năm nay đã 63 tuổi rồi. Tui về hưu vài năm rồi, nhưng tui thích đi làm để đầu óc linh hoạt nên mới chạy Uber hàng ngày cho vui, lại có thêm thu nhập”.

“Thế bác có gặp khó khăn khi học cách sử dụng smartphone để đón khách Uber không?”, sự tò mò khiến chúng tôi đặt câu hỏi. “Dễ òm mà, tui đâu có thấy khó gì đâu. Mình chịu khó để ý học hỏi một chút, cỡ vài ngày là đã thành thạo lắm rồi, có tiếng Việt dễ hiểu mà”, bác thật thà chia sẻ. “Sáng sớm tui còn chạy Grab Bike nữa cơ. Tui có chiếc Honda Air Blade, sáng sớm nào tui cũng dậy lúc 5h đi chở hàng cho một mối quen làm nhà hàng, rồi mới chạy ra bể bơi bơi đủ 20 vòng, được 2 cây số. Sau đó tôi mới đi ra đường chạy Grab Bike”.

“Vậy bác nhiều tuổi như vậy, khi chạy Grab Bike có bị cánh xe ôm gây sự hay dọa nạt gì không?”, chúng tôi bị hút dần vào câu chuyện của bác. “Có chớ! Tụi nó thấy mình tới đón khách ở khu của tụi nó là ra hù mình liền, đòi đánh tui. Nhưng tui bảo tui đâu có tranh giành gì với mấy anh. Không cho tui đón khách thì thôi, tôi đi chỗ khác, chứ tôi già vậy rồi sao đánh lại mấy anh. Vậy là họ cũng bỏ qua. Nhưng tôi chạy ra cách đó chừng trăm mét, tôi điện cho khách nói khó là bị tụi xe ôm đuổi, nên khách cũng thông cảm đi bộ một đoạn ra cho tôi rước mà.”

Cao hứng theo câu chuyện, bác kể: “Bọn họ cứ nói là không theo kịp công nghệ hiện đại, nhưng đó chỉ là lý do thôi, chứ thực ra là họ lười. Sống quen như vậy rồi nên họ không chịu thay đổi, muốn giữ nguyên như cũ, kiểm soát một khu vực để chạy xe ôm với giá đắt thôi, chứ cái smartphone cài được Grab Bike giờ đâu có mắc, cỡ 2-3 triệu là mua được rồi. Học sử dụng với đăng ký chạy Grab thì cũng đâu có khó. Nhưng họ kiếm được đồng nào thì chiều tối lại mang đi nhậu hết, xong hôm sau lại ngồi suốt ngày chờ khách đến”.

“Họ chỉ muốn chạy xe ôm một chiều với giá cao, nhưng khi trả khách xong, họ cũng đâu có đón được khách ở chỗ đó vì là địa bàn của những nhóm xe ôm khác. Họ lại phải chạy xe không về chỗ quen của mình và đợi khách tiếp”. “Tôi chạy Grab Bike tuy giá không được cao như xe ôm, nhưng tôi luôn có khách đều. Một chục ngàn, hai chục ngàn tôi cũng chạy vì khách lúc nào cũng ở ngay gần chỗ tôi đứng. Nên cứ trả khách xong, tôi kiếm chỗ mát uống cốc nước, bật điện thoại lên là lại thấy có khách cần đi. Tôi chỉ việc bấm số khách báo nhận cuốc xe đó là lại đón được khách ngay, chẳng phải chạy xe không bao giờ nên đỡ tốn tiền xăng”.

“Mỗi ngày tôi chạy Grab Bike từ sớm tới trưa, sau đó về nhà nghỉ. Chạy tiếp tới 3-4h chiều là tôi về cơm nước, tránh giờ kẹt xe tan tầm ở Sài Gòn. 8h tối tôi lại mướn xe chú em chạy thêm Uber tới 12h đêm hoặc 1h sáng. Giờ nhiều tuổi rồi, ngủ được có 4 tiếng thôi, nên 5h sáng tôi lại dậy rồi. Trung bình mỗi ngày tôi kiếm được cỡ 400-500 ngàn, trừ hết các chi phí đi thì mỗi tháng tôi cũng cất đi được quãng 10 triệu.”

Chạy taxi để kiếm tiền mua xe hơi

{keywords}
Chỉ cần một chiếc smartphone và bằng lái xe B2 là đã có thể đăng ký trở thành tài xế Uber hay Grab taxi.

“Vậy là thu nhập của bác quá tốt đó chứ”, chúng tôi bình luận. “Thế con cái bác đâu mà không nuôi vợ chồng bác?”. “Có chứ, nhưng tụi nó ở riêng cả, hàng tháng vẫn cho tiền đủ hai vợ chồng tôi cơm nước đầy đủ, tôi không làm thì vẫn không đói ăn, nhưng ngồi không tôi không chịu được. Hồi năm ngoái, tui mới quyết mua chiếc Air Blade chạy Grab Bike, mấy đứa xấu mồm nói vợ tui rằng chắc tui có bồ nên mới sắm xe đẹp, điện thoại smartphone, làm bả kêu rầm trời. Khổ thế, tui ngoài sáu chục tuổi đầu rồi, còn bồ bịch làm chi nữa. Tui phải giải thích với bả mãi rằng tui chạy xe ôm kiểu mới nên mới phải cần smartphone để đón khách.”

“Dần dà, tui chạy xe có tiền mang về đưa bả, bả mới tin dần, nhưng lại bảo là đâu có cần tiền mà phải chạy xe ôm cho vất vả. Tui mới phải giải thích cho bả hiểu là cứ tạm tính mỗi tháng tui để dành được 10 triệu đi, vậy là mỗi năm có thêm 120 triệu. Tui chạy 3 năm là có 360 triệu, đủ để mua chiếc xe hơi cũ nhưng còn tốt. Lúc đó bả thích đi chơi vùng nào thì tui đánh xe đưa bả đi chơi chỗ đó. Rảnh rang thì tui lại lấy xe chạy thêm Uber, giữ đầu óc được linh hoạt, lại có thêm thu nhập. Lúc đó bả mới chịu nghe đó”, bác tài già bộc bạch.

“Một cái hay nữa, tui nói các cậu nghe, là khách bắt xe Uber cũng thường là những người có hiểu biết, những người trẻ như các cậu. Tui nói chuyện với họ cũng học hỏi thêm được nhiều điều, thấy tinh thần vui vẻ theo lớp trẻ chứ không bị già cũ. Vậy nên tui mới chạy đều hàng ngày, chứ cũng chẳng phải vì ham tiền đâu”.

Ba hành khách chúng tôi quá đỗi bất ngờ trước câu chuyện và quan niệm của người tài xế Uber cao niên nhưng tinh thần rất trẻ trung. Xe đã tới điểm trả khách, chúng tôi chỉ kịp xin số điện thoại để có thể gọi xe của bác lần sau và biết tên bác là Hùng. Nhận xét của bác về công nghệ thực sự khiến chúng tôi phải ngẫm nghĩ: “Họ nói không theo kịp công nghệ hiện đại chỉ là lý do thôi, còn thực tế là họ lười, không chịu thay đổi, muốn giữ nguyên như cũ để hưởng lợi”.

Huy Phong

">

U70 lái Uber, chạy Grab như tài xế sành công ngệ

Hàng xách tay tung hoành

Chiều muộn, cửa hàng thiết bị điện tử viễn thông Complus trên phố Võng Thị (Hà Nội) vẫn có khá nhiều bạn trẻ tìm đến hỏi chiếc ĐTDĐ đeo tay. Loại có tên Plus 80 WM giá 2, 97 triệu, Plus 90 WM giá 3,37 triệu và Plus 97WM được bán 4 37 triệu đồng - tất thảy nom y chang chiếc đồng hồ điện tử thể thao đeo tay, nặng chưa đến 100 gram, ngôn ngữ hiển thị tiếng Anh có màn hình cảm ứng và đầy đủ tính năng như một chú dế di động thông thường như nghe nhạc MP3, xem phim MP4, 3GP, kết nối Bluetooth… Phụ kiện đi kèm là tai nghe Bluetooth, sạc điện, bộ sạc USB, 2 pin… Khi chú dế rung lên bần bật báo hiệu có cuộc gọi, người sử dụng có thể dễ dàng chọn 1 trong 3 cách nghe: bằng loa ngoài, tai Bluetooth hoặc áp vào tai nói chuyện như điện thoại thông thường.

Lưỡng lự ngắm chiếc Plus 90WM, Thu Hương, một bạn trẻ học lớp 11 trường THPT Phạm Hồng Thái cho biết: “Em thấy chiếc điện thoại thú vị ở chỗ đeo vào cổ tay như đồng hồ điện tử sẽ không lo làm rơi, nhất là khi mặc váy đi chơi cùng bạn bè không phải đeo toòng teng trước cổ hoặc để vào túi xách rất bất tiện”. Theo nhân viên bán hàng tại đây, chiếc điện thoại có xuất xứ Trung Quốc, do còn mới lạ nên chưa được nhiều người biết đến. Một phần nữa cũng vì phong cách “xì tin” nên chủ yếu chỉ có học sinh cấp 3, sinh viên đại học tìm mua.

Qua tìm hiểu của phóng viên, điện thoại đeo tay được bày bán trong những shop như Plus rất ít, chủ yếu bán qua các cá nhân với nhau trên mạng và hàng được mang về nước qua con đường xách tay, rao phổ biến với giá từ 2 - 5 triệu đồng tuỳ loại. Có thể kể đến chiếc M500 xuất xứ Trung Quốc trên trang muare.vn có đầy đủ tính năng nghe nhạc MP3, xem phim MP4, Bluetooth, chụp hình… Chiếc Huyndai của Hàn Quốc trên trang rongbay.com được rao khá ấn tượng và… mạnh mẽ: “Trông tuy nhỏ nhưng loa ngoài kêu to choang choác” cùng tính năng… “chẳng thiếu cái quái gì”! “Củ dế” này cũng trang bị màn hình cảm ứng, tính năng nhận diện chữ viết (người dùng có thể dùng bàn phím ảo nếu như không muốn viết), camera cho phép quay Video và chụp hình nhỏ xíu y chang trong phim Điệp viên 007. Được kèm 2 pin (mỗi pin dùng khoảng 3 ngày mới phải sạc), chiếc phone có khe cắm thẻ nhớ Mini SD, hiện đang chạy ổn định với thẻ 512MB, giá cả được người bán đề nghị 3, 85 triệu đồng. Còn trên trang www.chodientu.com, một sản phẩm loại khác dùng với băng tần 900/1800, màn hình OLED, nhạc chuông 64 âm sắc, tin nhắn SMS /EMS/MMS, có thể kết nối Internet qua GPRS, máy ảnh “1 chấm 3” MP, ghi âm giọng nói, Bluetooth, lịch làm việc, lịch thế giới… được bán với giá 3 triệu đồng.

">

“Lạ” với ĐTDĐ đeo tay

友情链接