- Cho rằng tiếng Anh là ngôn ngữ cần thiết để trẻ tiếp cận với thế giới, ngay từ khi con gái 3 tháng tuổi, chị Thúy Hằng (Tây Hồ, Hà Nội) đã nuôi ý định cho con tập làm quen với ngôn ngữ thứ hai này.

Tưởng con có năng khiếu, cha mẹ liên tục “nhồi”

Mới đầu, việc học tiếng Anh của con chị Hằng diễn ra khá suôn sẻ bởi những bài học đơn giản kiểu học mà chơi.

Con tỏ ra là đứa trẻ có năng khiếu và ghi nhớ rất nhanh.

Ở tuổi lên 3, bé đã biết đọc hết những từ chỉ con vật, màu sắc hay chữ số. Ví dụ khi thấy mẹ chỉ quả táo con có thể đọc ngay “apple”, thấy con chó, con biết đọc “dog”.

{keywords}
Chị Cù Thị Lý đang điều trị cho trẻ. Ảnh: Thúy Nga.

Nghĩ con có năng khiếu học ngôn ngữ, chị Hằng tích cực đầu tư cho con. Tới khi lên 4 tuổi, bé chỉ dừng lại ở việc nói những câu tiếng Anh ngắn khoảng 2-3 từ như “mẹ bế”, “ăn cơm” và không thể nói được câu dài hơn. Tiếng Việt của con cũng chỉ ở mức bập bẹ. Con tỏ ra ngại ngần khi giao tiếp ngay cả với bố mẹ, ông bà bằng tiếng Việt.

Ban đầu, chị Hằng chỉ nghĩ rằng, “bố nó cũng chậm nói, chắc theo gen chứ thằng bé nhanh nhẹn lắm”.

Mãi đến gần đây, cô giáo góp ý rằng ở lớp bé không chịu chơi với bất kỳ bạn nào. Con thường tỏ ra không lắng nghe khi ai đó nói chuyện với mình. Cũng vì không chịu giao tiếp nên chẳng bạn nào muốn chơi với con. Nếu muốn bày tỏ điều gì, con thường ú ớ, chỉ trỏ, thậm chí tức giận gào khóc nếu cô giáo không hiểu ý.

Đến lúc này chị mới bắt đầu hoang mang và đưa con đến gặp chuyên gia. Qua đánh giá thăm khám, ngoài nói ngọng con chị còn bị rối loạn ngôn ngữ. Tình trạng này theo chị Cù Thị Lý (Cán bộ trị liệu tâm lý tại Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dung Khoa học Tâm lý – Giáo dục) không phải hiếm gặp ở trẻ.

Một tháng, trung tâm tiếp nhận khoảng 50 ca liên quan đến vấn đề rối loạn ngôn ngữ. Nhiều trẻ được gia đình đưa đến chữa trị rất muộn, khi đã 4 – 5 tuổi.

Chị Lý cho biết, rối loạn ngôn ngữ thường do hai nhóm nguyên nhân là nguyên nhân về thực thể (do trẻ có vấn đề về cơ quan phát âm như tai, mũi, họng; cơ quan chỉ huy như não bị dị tật, viêm màng não,...) và nguyên nhân tâm lý (do gia đình quá cưng chiều, luôn sẵn sàng đáp ứng mọi nhu cầu khi trẻ chưa kịp nói ra nguyện vọng hay việc giao tiếp bị giới hạn trong thiết bị điện tử khiến khả năng tiếp thu ngôn ngữ chậm).

Do vậy, khi thấy trẻ có biểu hiện nói các từ rời rạc kiểu chụp hình, chỉ biết nói những gì nghe thấy mà không biết tạo câu cũng như duy trì và phát triển cuộc hội thoại thì cha mẹ cần lưu ý.

Chị Lý cho rằng, thực tế ở độ tuổi lên 4, khi các bạn cùng tuổi đã phát triển gần hoàn thiện về mặt ngôn ngữ và có thể kể chuyện, nếu thấy con hầu như chưa làm được những điều đó và hay chơi một mình, cha mẹ cần phải biết đặt dấu hỏi.

“Cha mẹ có thể so sánh với sự phát triển ngôn ngữ của con với bạn bè cùng trang lứa. Ví dụ, khi được 2-3 tháng tuổi, trẻ bắt đầu phát âm họng líu lo; khoảng 7-9 tháng tuổi thì biết bập bẹ tập nói “măm măm”, “bà bà”. Từ 1 tuổi trở lên có thể nói được vài từ đơn giản. Trên 2 tuổi, trẻ có thể nói câu ngắn ít từ đơn giản. 3 tuổi trở đi, trẻ nói được câu dài. Nếu thấy băn khoăn, tốt nhất cần can thiệp sớm.

Như trường hợp của con chị Hằng, ban đầu mọi người nghĩ rằng hay đứa trẻ bị tự kỷ. Nhưng thực ra không phải. Con đang gặp vấn đề về rối loạn ngôn ngữ”.

Nói lèo lèo với ipad nhưng không hiểu gì

Có mẹ thường xuyên đi công tác nước ngoài, bố làm lĩnh vực nghệ thuật bận rộn, Bảo Trâm thường xuyên phải chơi với Ipad.

Mặc dù không nói chuyện với bố mẹ nhiều nhưng Trâm tỏ ra thích thú hát theo những bài hát tiếng Anh hay nhại lại lời nhân vật trong những bộ phim hoạt hình tiếng Anh.

Hơn 3 tuổi, Trâm có thiên hướng thích nói tiếng Anh hơn tiếng Việt.

Quá lo lắng, chị Mai phải đưa con đến một lớp chậm nói.

Sau hơn 6 tháng theo học, con vẫn chỉ có thể gọi tên được con vật, màu sắc, xin, cho, chào.

Hoặc khi thầy giáo hỏi, thay vì nói không, có con sẽ nói "No" hay "Yes".

Thỉnh thoảng, con có thể vừa ngồi nghịch, vừa lẩm bẩm “Fish is swimming”.

Vợ chồng anh chị bàn nhau đành phải chuyển con sang trường quốc tế và chấp nhận coi tiếng Anh là ngôn ngữ chính của con.

Khi đến môi trường chỉ nói ngoại ngữ, con vẫn không thể bắt nhịp được với các bạn. Suốt một năm theo học, con chỉ chơi một mình và nói một vài từ ngữ đơn lẻ.

Khi các bạn trong lớp có thể nói những câu dài, thậm chí bi bô kể chuyện, Trâm vẫn dừng lại ở việc gọi tên đồ vật, hình khối chứ không giao tiếp được với các bạn trong lớp.

Lúc này gia đình nghĩ chắc do thiếu môi trường kích thích nên tiếp tục chuyển con về học trường làng để có người nói chuyện.

Dù không phải đứa trẻ phát triển chậm nhưng khi nói với mẹ bằng tiếng Việt con tỏ ra không hiểu hoặc rất chậm hiểu.

Theo chị Nguyễn Thị Phương (Cán bộ trị liệu tâm lý tại Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dung Khoa học Tâm lý – Giáo dục), người trực tiếp điều trị cho Bảo Trâm cho rằng, việc bé có thể đọc làu làu là do cơ chế bắt chước một chiều.

Không có sự tương tác hai chiều, trẻ sẽ không hiểu được người khác nói gì nên không thể giao tiếp bằng ngôn ngữ được.

Với một số đứa trẻ gặp tiềm ẩn, khi xem quá nhiều vốn từ không phát triển được, đứa trẻ chủ yếu chơi một mình, cách thể hiện tình cảm cũng không bình thường, thậm chí hay nói linh tinh, nói những từ vô nghĩa.

Theo chị Phương, với những năm tháng đầu đời của trẻ, cha mẹ nên ưu tiên số một vẫn là việc phát triển ngôn ngữ mẹ đẻ.

Trẻ từ 3 - 5 tuổi, các bậc phụ huynh có thể nghĩ tới việc dạy ngoại ngữ cho con nhưng không nên quá gò ép mà để trẻ học một cách thoải mái. Ngoài ra, nếu không phân biệt rạch ròi giữa các ngôn ngữ sẽ dẫn đến tình trạng lẫn lộn ngôn ngữ, thậm chí “loạn ngôn” ở trẻ.

Thúy Nga

" />

Cho học tiếng Anh từ 3 tháng tuổi, cha mẹ tá hỏa khi con rối loạn ngôn ngữ

Thời sự 2025-03-03 11:06:12 72621

 - Cho rằng tiếng Anh là ngôn ngữ cần thiết để trẻ tiếp cận với thế giới,ọctiếngAnhtừthángtuổichamẹtáhỏakhiconrốiloạnngônngữlịch thi đấu ngoại hang anh ngay từ khi con gái 3 tháng tuổi, chị Thúy Hằng (Tây Hồ, Hà Nội) đã nuôi ý định cho con tập làm quen với ngôn ngữ thứ hai này.

Tưởng con có năng khiếu, cha mẹ liên tục “nhồi”

Mới đầu, việc học tiếng Anh của con chị Hằng diễn ra khá suôn sẻ bởi những bài học đơn giản kiểu học mà chơi.

Con tỏ ra là đứa trẻ có năng khiếu và ghi nhớ rất nhanh.

Ở tuổi lên 3, bé đã biết đọc hết những từ chỉ con vật, màu sắc hay chữ số. Ví dụ khi thấy mẹ chỉ quả táo con có thể đọc ngay “apple”, thấy con chó, con biết đọc “dog”.

{ keywords}
Chị Cù Thị Lý đang điều trị cho trẻ. Ảnh: Thúy Nga.

Nghĩ con có năng khiếu học ngôn ngữ, chị Hằng tích cực đầu tư cho con. Tới khi lên 4 tuổi, bé chỉ dừng lại ở việc nói những câu tiếng Anh ngắn khoảng 2-3 từ như “mẹ bế”, “ăn cơm” và không thể nói được câu dài hơn. Tiếng Việt của con cũng chỉ ở mức bập bẹ. Con tỏ ra ngại ngần khi giao tiếp ngay cả với bố mẹ, ông bà bằng tiếng Việt.

Ban đầu, chị Hằng chỉ nghĩ rằng, “bố nó cũng chậm nói, chắc theo gen chứ thằng bé nhanh nhẹn lắm”.

Mãi đến gần đây, cô giáo góp ý rằng ở lớp bé không chịu chơi với bất kỳ bạn nào. Con thường tỏ ra không lắng nghe khi ai đó nói chuyện với mình. Cũng vì không chịu giao tiếp nên chẳng bạn nào muốn chơi với con. Nếu muốn bày tỏ điều gì, con thường ú ớ, chỉ trỏ, thậm chí tức giận gào khóc nếu cô giáo không hiểu ý.

Đến lúc này chị mới bắt đầu hoang mang và đưa con đến gặp chuyên gia. Qua đánh giá thăm khám, ngoài nói ngọng con chị còn bị rối loạn ngôn ngữ. Tình trạng này theo chị Cù Thị Lý (Cán bộ trị liệu tâm lý tại Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dung Khoa học Tâm lý – Giáo dục) không phải hiếm gặp ở trẻ.

Một tháng, trung tâm tiếp nhận khoảng 50 ca liên quan đến vấn đề rối loạn ngôn ngữ. Nhiều trẻ được gia đình đưa đến chữa trị rất muộn, khi đã 4 – 5 tuổi.

Chị Lý cho biết, rối loạn ngôn ngữ thường do hai nhóm nguyên nhân là nguyên nhân về thực thể (do trẻ có vấn đề về cơ quan phát âm như tai, mũi, họng; cơ quan chỉ huy như não bị dị tật, viêm màng não,...) và nguyên nhân tâm lý (do gia đình quá cưng chiều, luôn sẵn sàng đáp ứng mọi nhu cầu khi trẻ chưa kịp nói ra nguyện vọng hay việc giao tiếp bị giới hạn trong thiết bị điện tử khiến khả năng tiếp thu ngôn ngữ chậm).

Do vậy, khi thấy trẻ có biểu hiện nói các từ rời rạc kiểu chụp hình, chỉ biết nói những gì nghe thấy mà không biết tạo câu cũng như duy trì và phát triển cuộc hội thoại thì cha mẹ cần lưu ý.

Chị Lý cho rằng, thực tế ở độ tuổi lên 4, khi các bạn cùng tuổi đã phát triển gần hoàn thiện về mặt ngôn ngữ và có thể kể chuyện, nếu thấy con hầu như chưa làm được những điều đó và hay chơi một mình, cha mẹ cần phải biết đặt dấu hỏi.

“Cha mẹ có thể so sánh với sự phát triển ngôn ngữ của con với bạn bè cùng trang lứa. Ví dụ, khi được 2-3 tháng tuổi, trẻ bắt đầu phát âm họng líu lo; khoảng 7-9 tháng tuổi thì biết bập bẹ tập nói “măm măm”, “bà bà”. Từ 1 tuổi trở lên có thể nói được vài từ đơn giản. Trên 2 tuổi, trẻ có thể nói câu ngắn ít từ đơn giản. 3 tuổi trở đi, trẻ nói được câu dài. Nếu thấy băn khoăn, tốt nhất cần can thiệp sớm.

Như trường hợp của con chị Hằng, ban đầu mọi người nghĩ rằng hay đứa trẻ bị tự kỷ. Nhưng thực ra không phải. Con đang gặp vấn đề về rối loạn ngôn ngữ”.

Nói lèo lèo với ipad nhưng không hiểu gì

Có mẹ thường xuyên đi công tác nước ngoài, bố làm lĩnh vực nghệ thuật bận rộn, Bảo Trâm thường xuyên phải chơi với Ipad.

Mặc dù không nói chuyện với bố mẹ nhiều nhưng Trâm tỏ ra thích thú hát theo những bài hát tiếng Anh hay nhại lại lời nhân vật trong những bộ phim hoạt hình tiếng Anh.

Hơn 3 tuổi, Trâm có thiên hướng thích nói tiếng Anh hơn tiếng Việt.

Quá lo lắng, chị Mai phải đưa con đến một lớp chậm nói.

Sau hơn 6 tháng theo học, con vẫn chỉ có thể gọi tên được con vật, màu sắc, xin, cho, chào.

Hoặc khi thầy giáo hỏi, thay vì nói không, có con sẽ nói "No" hay "Yes".

Thỉnh thoảng, con có thể vừa ngồi nghịch, vừa lẩm bẩm “Fish is swimming”.

Vợ chồng anh chị bàn nhau đành phải chuyển con sang trường quốc tế và chấp nhận coi tiếng Anh là ngôn ngữ chính của con.

Khi đến môi trường chỉ nói ngoại ngữ, con vẫn không thể bắt nhịp được với các bạn. Suốt một năm theo học, con chỉ chơi một mình và nói một vài từ ngữ đơn lẻ.

Khi các bạn trong lớp có thể nói những câu dài, thậm chí bi bô kể chuyện, Trâm vẫn dừng lại ở việc gọi tên đồ vật, hình khối chứ không giao tiếp được với các bạn trong lớp.

Lúc này gia đình nghĩ chắc do thiếu môi trường kích thích nên tiếp tục chuyển con về học trường làng để có người nói chuyện.

Dù không phải đứa trẻ phát triển chậm nhưng khi nói với mẹ bằng tiếng Việt con tỏ ra không hiểu hoặc rất chậm hiểu.

Theo chị Nguyễn Thị Phương (Cán bộ trị liệu tâm lý tại Trung tâm Nghiên cứu và Ứng dung Khoa học Tâm lý – Giáo dục), người trực tiếp điều trị cho Bảo Trâm cho rằng, việc bé có thể đọc làu làu là do cơ chế bắt chước một chiều.

Không có sự tương tác hai chiều, trẻ sẽ không hiểu được người khác nói gì nên không thể giao tiếp bằng ngôn ngữ được.

Với một số đứa trẻ gặp tiềm ẩn, khi xem quá nhiều vốn từ không phát triển được, đứa trẻ chủ yếu chơi một mình, cách thể hiện tình cảm cũng không bình thường, thậm chí hay nói linh tinh, nói những từ vô nghĩa.

Theo chị Phương, với những năm tháng đầu đời của trẻ, cha mẹ nên ưu tiên số một vẫn là việc phát triển ngôn ngữ mẹ đẻ.

Trẻ từ 3 - 5 tuổi, các bậc phụ huynh có thể nghĩ tới việc dạy ngoại ngữ cho con nhưng không nên quá gò ép mà để trẻ học một cách thoải mái. Ngoài ra, nếu không phân biệt rạch ròi giữa các ngôn ngữ sẽ dẫn đến tình trạng lẫn lộn ngôn ngữ, thậm chí “loạn ngôn” ở trẻ.

Thúy Nga

本文地址:http://pay.tour-time.com/news/368b098841.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门


"Sao lại có công pháp kì lạ đến vậy.." Mộ Huyền Linh nói hết sức kín đáo, loại công pháp này không chỉ kỳ quái, còn rất âm độc, lợi mình hại người, người bình thường căn bản sẽ không muốn luyện loại công pháp tà môn này.

Phó Lan Sinh nói: "Nhất định trong lòng cô đang nghĩ, đầu óc có vấn đề mới luyện loại công pháp lợi mình hại người này."

Mộ Huyền Linh lúng túng cười.

"Cô nghĩ cũng không sai, công pháp này, do một tà tu sáng chế, hắn chỉ đạt tới tu sĩ cấp thấp, cưỡng ép người khác tu luyện công pháp này, sau đó hút lấy linh lực của bọn họ tăng cường tu vi bản thân, người bị hút linh lực, thần khiếu sẽ sụp đổ. Sau này tà tu đó bị cung Bích Tiêu tiêu diệt, công pháp cũng bị cung Bích Tiêu đoạt lại. Nhưng sau đó có một vị tiền bối sửa đổi công pháp này, khiến cho người tu luyện công pháp này có thể tùy tâm sở dục để độ tu vi bản thân, nếu tu vi tan hết, thần khiếu cũng sẽ không sụp đổ, thậm chí có thể tu luyện những công pháp khác."

Mộ Huyền Linh nghiêm túc lắng nghe, nhưng vẫn có chút không rõ: "Tuy nói sẽ không chết, nhưng cũng không có chỗ nào hay ho cả, sao vẫn có người tu tập Thu Thủy Công?"

Phó Lan Sinh vuốt tay, nói: "Vì tiền."

"Hả?" Mộ Huyền Linh ngẩn ra.

Nam Tư Nguyệt mỉm cười giải thích: "Cho nên ta nói, người bình thường rất khó hiểu suy nghĩ của người có tiền nhất thiên hạ, cung Bích Tiêu để một đám tu sĩ tu luyện Thu Thủy Công, đợi công pháp thành, liền dâng tu vi cho thiếu cung chủ, từ đó lấy được một khoản tài phú khiến cả đời bọn họ hưởng dụng vô tận."

Mộ Huyền Linh trố mắt nghẹn họng nhìn Nam Tư Nguyệt, cảm thấy Nam Tư Nguyệt như đang nói một chuyện cười. "Ta không những không hiểu suy nghĩ của người có tiền nhất thiên hạ người, còn không hiểu cả suy nghĩ của những tu sĩ kia."

Nam Tư Nguyệt nói: "Hiện giờ cô đang ở trong thành Ủng Tuyết, dõi mắt có thể thấy khắp nơi đều là pháp tướng, thấp nhất cũng là kim đan, kể cả người què như ta đây, cũng từng là cường giả trời sinh mười khiếu, nhưng còn trăm ngàn chúng sinh, người có thể tu đạo còn chưa đến một vạn, trong đám tu sĩ, còn biết bao người cả đời cũng không thể kết thành kim đan. Tu luyện Thu Thủy Công, chỉ là khó kết đan thôi, nhưng có thể có được một khoản tài sản giúp cả nhà ba đời không cần lo cơm áo gạo tiền, đối với người bình thường mà nói, vậy đã đủ rồi."

Mộ Huyền Linh im lặng, trầm tư chốc lát, thừa nhận Nam Tư Nguyệt nói đúng sự thật. Tham vọng đạt được những điều vĩ đại và mang lại lợi ích cho thiên hạ chỉ là số ít cường giả mà thôi, đối với người bình thường mà nói, có thể bảo vệ được mình, có thể chăm sóc người nhà, là đã đủ mãn nguyện.

"Vậy đã có bao nhiêu người tu luyện Thu Thủy Công?" Mộ Huyền Linh hỏi Phó Lan Sinh.

">

Truyện Thiên Lý Đào Hoa Nhất Thế Khai

Cô kể, cậu con trai tuổi teen của cô đã ngồi lại với bố mẹ hồi tháng 10 và hỏi liệu cậu bé có thể được đi tư vấn tâm lý hay không. Con trai cô không muốn nói chuyện với bố mẹ, cậu bé cũng không nói lý do tại sao mình muốn như vậy, chỉ cảm thấy đó là việc cậu bé cần phải làm.

"Vợ chồng mình đã nói chuyện với con, nhưng cuối cùng chỉ có thể nói rằng nếu con cần tư vấn, vợ chồng mình ở đây để lắng nghe và luôn yêu con bất kể chuyện gì có xảy ra", cô viết.

Họ không thảo luận lại chuyện này một cách đủ sâu sắc nữa, nhưng cậu bé 15 tuổi đã được đưa đi gặp bác sỹ tư vấn tâm lý thường xuyên.

Gần đây, người mẹ vào dọn dẹp phòng con thì phát hiện thấy một mảnh giấy khiến cô rất đau lòng. Sau khi đọc những gì viết trong đó, cô không biết phải làm thế nào, cảm thấy day dứt và tự chất vấn mình về năng lực làm mẹ của mình.

"Hôm qua khi dọn phòng con, mình tìm thấy một mẩu giấy trong ngăn kéo tủ bên cạnh giường. Thường thì mình không hay lục lọi xem xét đồ đạc của con nếu không có lý do. Nhưng ngăn kéo của thằng bé hôm đấy nhiều giấy rác quá rồi mà nó lười bỏ vào thùng. Tờ giấy có ghi dòng đầu là "cách tôi nhìn nhận về bản thân". Mình hiểu rằng đó không phải là nơi để mình lục lọi và tìm đọc, lẽ ra mình nên để lại mọi thứ ở đó và giả vờ như chưa bao giờ nhìn thấy tờ giấy…

Nhưng mình đã đọc. Thật sự rất đau lòng khi biết rằng đây là cảm nhận của con trai mình về bản thân. Đó là những luồng quan điểm tiêu cực khác nhau mà con có về bản thân, đặc biệt là những quan điểm như cảm thấy "không thể yêu thương được", "vô giá trị", "là nỗi đau đối với mọi người xung quanh"...

Mình tự hỏi rằng liệu mình đã làm đủ chưa, với tư cách là một người mẹ để con cảm thấy được trân trọng và yêu thương".

Người mẹ cho rằng đây là ghi chú của con dành cho người tư vấn trong các buổi học của họ vì con đôi khi được yêu cầu viết các suy nghĩ ra giấy.

Cô nói thêm: "Mình đã nói với chồng những gì mình tìm thấy. Anh ấy nghĩ tốt nhất vợ chồng mình nên giả vờ như chưa bao giờ thấy tờ giấy, vì những gì diễn ra giữa con và bác sỹ tư vấn là riêng tư, vợ chồng mình không nên can thiệp trừ khi được hỏi.

Nhưng mình nghĩ sẽ tốt hơn nếu vợ chồng mình nói chuyện với con, ba người cùng ngồi xuống trò chuyện giúp con thấy rằng mọi thứ con liệt kê ra về bản thân đều không đúng".

Những người dùng Reddit khuyên vị phụ huynh không nên đề cập đến tờ giấy với con trai mà thay vào đó, hãy đảm bảo rằng con trai cô biết cậu bé được yêu thương như thế nào qua cách ứng xử của cha mẹ và những lời khẳng định tích cực với con mỗi ngày.

Mười điều trẻ nhất định phải học để trở thành người lớn hạnh phúc

Mười điều trẻ nhất định phải học để trở thành người lớn hạnh phúc

Học ngôn ngữ thứ hai, học cách chơi nhạc cụ, thể thao, cách chi tiêu tiền… là những kỹ năng quan trọng giúp trẻ phát triển, trở thành người hạnh phúc.

">

Mẩu giấy đau lòng mẹ nhìn thấy trong ngăn bàn con trai

Tử vi 12 cung hoàng đạo ngày 16/9: Kim Ngưu nhận nhiều tin vui

LTS: Những tình huống phụ nữ lái xe luôn là chủ đề của nhiều quý ông. Chuyên trang Ô tô xe máy nhận được câu chuyện của bạn đọc Trần Thắng ở Hải Phòng kể lại kỷ niệm khốn khổ của mình vì hậu quả vợ lái xe gây tai nạn. Trân trọng mời bạn đọc cùng suy ngẫm!

Dạo gần đây, đi đâu tôi cũng thấy người ta bàn tán về chuyện chị em phụ nữ lái xe. Khen chê đủ cả.

Bản thân tôi nghĩ rằng, nếu nhà có xe ô tô, các ông chồng đừng dại giao xe cho vợ. Có ngày phải khổ sở đi xử lý hậu quả như tôi cách đây vài tháng. Vợ tôi làm ngân hàng. Đợt đầu năm 2018, theo phong trào của cơ quan, vợ tôi hào hứng đăng ký học lái xe với đồng nghiệp.

{keywords}
 Xã hội hiện đại, phụ nữ học lái xe đã không còn là chuyện hiếm.

Để tiện cho công việc, cô ấy thường đăng ký học với thầy vào buổi trưa, từ 11 giờ đến 1 giờ. Một nhóm khoảng 4 học viên.

Thầy giáo cho biết, vợ tôi thuộc diện nắm bắt nhanh, xử lý tình huống tốt nhất trong nhóm. Bên cạnh đó thầy còn nhận xét, vợ tôi có cái đầu ‘lạnh’, khá bình tĩnh khi gặp sự cố trên đường.

Sau 10 buổi học, cô ấy có thể lái thành thạo, sử dụng thuần thục các kỹ năng lùi xe trong tầng hầm, đánh trả lái... Kết thúc khóa học, tôi tin vợ sẽ thi đậu với điểm số cao. Ai ngờ, cô ấy phải thi đến 3 lần mới lấy được bằng.

Mang chuyện này kể với vài người cũng làm đào tạo lái xe, họ đều công nhận, đúng là có nhiều học viên lái tốt, nhanh nhạy nhưng mang tâm lý chủ quan.

Vào thi sát hạch thường dính nhiều lỗi như: Dừng xe khi chưa đến vị trí quy định; nhả côn sớm khiến xe bị chết máy, để tuột dốc ở bài thi dốc cầu; đánh lái sớm khi lái xe ra khỏi bài thi ghép xe dọc vào nơi đỗ ...

Nhận bằng lái xe B2, vợ tôi làm mâm cơm ‘rửa’ bằng, mời bạn bè đến ăn. Ăn uống no say, mọi người rủ nhau đi hát karaoke. Vợ tôi tự tin lái xe chở đồng nghiệp ra quán.

Trên đường đi, không rõ cô ấy đã điều khiển xe như thế nào, chỉ biết rằng, cô ấy đã lái xe va quệt và đâm vào một người đi xe máy. Sau tiếng động lớn rầm một cái, vợ tôi phanh gấp. Người đàn ông đi xe máy bị gãy cẳng chân. Vụ việc xảy ra ở đường Nguyễn Văn Linh. 

Tôi ở nhà nghe vợ báo tin, tức tốc ra đó, đưa người bị nạn vào bệnh viện Việt Tiệp (Hải Phòng) cấp cứu. Ngoài việc liên tục gặp với cơ quan chức năng giải quyết, bồi thường thiệt hại, gia đình nạn nhân còn yêu cầu chúng tôi phải hàng ngày vào bệnh viện trực tiếp chăm nạn nhân.

Con của nạn nhân, nằng nặc yêu cầu vợ chồng tôi phải có trách nhiệm chăm sóc bố họ đến khi xuất viện và bồi thường thêm 50 triệu đồng. Tôi đề nghị thuê người giúp việc nhưng họ không đồng ý. Họ cho rằng, người giúp việc theo giờ không tin tưởng được.

Khi ấy vợ tôi cũng bận học cao học. Không còn cách nào khác, ngày ngày, tôi- một công chức làm việc cho một cơ quan Nhà nước- buộc phải viện cớ xin nghỉ phép để " vác chiếm" vào viện chăm nạn nhân.

Ngày ngày, tôi phải làm công iệc như một giúp việc "chính hiệu": túc trực ở bệnh viện, đáp ứng nhu cầu của bệnh nhân, dọn dẹp vệ sinh, mua đồ ăn và thuốc men cho nạn nhân....

Bệnh nhân có thể trạng cao to, trong khi tôi nhỏ con. Vì thế mỗi lần nâng người, thay rửa, tôi loay hoay cả tiếng đồng hồ. Vất vả nên chỉ sau 2 tuần, tôi gầy xọp đi trông thấy.

Lần đó, may mắn gia đình nạn nhân làm đơn không khiếu kiện. Qua điều tra, xác minh, cơ quan chức năng cũng xét thấy mức độ và tỉ lệ thương tật không đủ điều kiện khởi tố hình sự nên để hai gia đình tự thỏa thuận, xử lý theo hướng dân sự.

Vợ tôi sợ hãi, không dám cầm vô lăng một lần nào nữa. Bằng lái xe từng là niềm tự hào, giờ cô ấy bỏ xó, vứt lăn lóc trong ngăn kéo tủ.

Sau kỷ niệm ‘đau thương’, tôi ngẫm, đàn ông giao xe cho vợ, chẳng khác nào quả bom nổ chậm, không biết quả bom này lúc nào xảy ra sự cố.

Trao đổi với VietNamnet, luật sư Trần Xuân Tiền (Đoàn luât sư TP Hà Nội) cho biết:

- Căn cứ theo Quyết định số 18/2007 về quy trình điều tra giải quyết tai nạn giao thông đường bộ. Trong đó, Điều 17. Xử lý hành chính vụ tai nạn giao thông và va chạm giao thông nêu rõ:

1. Mời các bên liên quan hoặc đại diện hợp pháp của họ đến trụ sở đơn vị để thông báo kết quả điều tra, kết luận nguyên nhân của vụ tai nạn và xác định lỗi của những người có liên quan trong vụ tai nạn, hình thức giải quyết. Cho các bên liên quan phát biểu ý kiến của họ. Mọi ý kiến đều được ghi vào biên bản giải quyết vụ tai nạn giao thông và có chữ ký của các bên liên quan đến tai nạn giao thông.
2. Lập biên bản vi phạm hành chính và ra quyết định hoặc đề xuất lãnh đạo có thẩm quyền ra quyết định xử phạt vi phạm hành chính đối với người có hành vi vi phạm theo quy định của pháp luật.

- Về vấn đề bồi thường thiệt hại, tại NQ 03/2006/NQ-HĐTP có hướng dẫn cụ thể thực hiện điều 609 Bộ luật Dân sự như sau:

Vấn đề bồi thường thiệt hại do sức khoẻ bị xâm phạm trước hết do các bên thỏa thuận về mức bồi thường, hình thức bồi thường và phương thức bồi thường. Nếu các bên không thể tự thỏa thuận được thì tòa án sẽ giải quyết theo quy định pháp luật. Việc bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm được quy định tại Điều 609 BLDS năm 2005.

Bạn suy nghĩ thế nào về chủ đề này? Mọi tin bài, ảnh, video cộng tác xin gửi về chuyên trang qua email: otoxemay@vietnamnet.vn hoặc gửi bình luận dưới bài viết. Xin cảm ơn!


“Bay” mất trăm triệu vì kiểu lái xe ngây thơ của một phụ nữ

“Bay” mất trăm triệu vì kiểu lái xe ngây thơ của một phụ nữ

Lần đầu tiên "biểu diễn" lái xe, chị vợ chủ thầu xây dựng đạp ga rú lên rồi đâm thẳng tường rào. Cú “đua xe” bất đắc dĩ đã bay mất trăm triệu sau đó.

">

Phụ nữ lái xe: Vợ gây tai nạn, chồng vác chiếu vào viện chăm nạn nhân

Khám phá rừng già, Động vật hoang dã, Du hành ngược thời gian đến xứ sở khủng long là 3 cuốn sách giúp độc giả nhí hiểu hơn về rừng già, độc vật hoang dã.

Steve Parker, chủ nhân của hơn 300 tựa sách và cũng là đồng tác giả của hơn 150 tựa sách khác về đề tài Khoa học, Tự nhiên chính thức tái ngộ bạn đọc Việt Nam qua tác phẩm Khám phá rừng già, Động vật hoang dã. Đây là bộ 2 cuốn sách thuộc Series Discovery Kids, được First News mua bản quyền từ NXB Parragon, Hoa Kỳ. 

Đọc Khám phá rừng già, Động vật hoang dã, bạn đọc sẽ gặp lại cách lý giải tự nhiên bằng ngôn ngữ trẻ thơ đặc trưng của Steve Parker. Nó giúp độc giả nhỏ tuổi có thể lĩnh hội những kiến thức khoa học một cách tự nhiên. Không những vậy, phần lớn của tập sách là những hình ảnh minh họa sinh động, cùng những câu hỏi thiết thực, giúp tác phẩm có thể trở thành phương tiện hữu ích giúp cha mẹ khơi dậy đam mê tìm hiểu khám phá của bé về thế giới động vật.

Tập sách giúp bé nhận biết các loài động vật hoang dã như: hổ, báo, cá sấu… cùng những thông tin xung quanh kích thước cơ thể, lối sống và môi trường sống... Bé cũng sẽ biết được những kỉ lục của thế giới rừng già như: loài có loài kích thước lớn nhất, nhỏ nhất, các hệ sinh thái đặc trưng. 

{keywords}
Độc giả nhí có thể vừa học, vừa chơi, vừa khám phá thế giới rừng già và động vật hoang dã một cách tự nhiên và thoái mái

Đặc biệt, với bộ sách này, các bé không chỉ được nhận biết về thế giới động vật, nơi sinh sống, thức ăn chính của chúng mà còn được cắt - dán - xếp hình, tô màu theo tiêu chí tổ chức: Học – Chơi – Khám Phá. Nhờ vậy, tập sách giúp thế giới quan của trẻ hình thành sống động, giúp trẻ phát triển khả năng quan sát, tưởng tượng, ghi nhớ, khả năng thể hiện cảm xúc và trí thông minh của mình.

Bên cạnh Khám phá rừng già và Động vật hoang dã, Du hành ngược thời gian đến xứ sở khủng long- tác phẩm cũng thuộc series Discovery Kids của tác giả Anne Rooney cũng chính thức ra mắt vào dịp này. Ở tác phẩm này, Anne Rooney mang đến cho người đọc những điểm nhấn thú vị về đời sống của “những anh chàng to xác” từ khi bắt đầu xuất hiện đến tận khi chúng bị diệt chủng, thay thế bởi những loài động vật khác.

{keywords}

">

Bộ sách khám phá hữu ích cho độc giả nhí

Tối 27/11, tại lễ trao giải Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 21, Trấn Thành bất ngờ đạt danh hiệu Nam diễn viên chính xuất sắc với vai diễn Trọng Thoại trong phim Cua lại vợ bầu của đạo diễn Nhất Trung. Trong phim Cua lại vợ bầu, Trấn Thành thoát khỏi hình ảnh năng động, phóng túng và chủ động để vào vai chàng trai hiền lành, an toàn nhưng chứa đựng nhiều nội tâm. 

{keywords}
Chứng nhận giải thưởng Nam diễn viên xuất sắc nhất của Trấn Thành.

Anh vượt qua Quách Ngọc Ngoan trong phim Người bất tử và Liên Bỉnh Phát trong phim Song Lang, việc này đã gây nhiều tranh cãi vì trước đó, hai đề cử trên được xem là nặng ký hơn so với Trấn Thành.

Ngày 28/11, trước những ý kiến về giải thưởng đang gây tranh cãi, nam MC đã chính thức lên tiếng.

Trấn Thành cảm ơn Ban giám khảo đã trao tặng giải thưởng dành cho mình và cho biết dù giải thưởng được trao cho ai thì bên lề cũng mang nhiều tranh cãi do không có kết quả, giải thưởng nào là mang tính tuyệt đối. 

{keywords}
BTC LHP lên tiếng việc Trấn Thành đoạt giải diễn viên xuất sắc gây tranh cãi

"Với tôi, việc in tên mình lên một giải thưởng nào đó cũng chỉ là sự ghi nhận mang tính thời điểm, việc in tên mình trong lòng của công chúng mới là chuyện lâu dài. Vì thế, tôi sẽ cố gắng không ngừng để tiếp tục chinh phục những khán giả chưa yêu mến hoặc công nhận Trấn Thành và sẽ duy trì để không làm những khán giả đã yêu mến Trấn Thành phải thất vọng", anh cho biết.

Trước đó, trả lời VietNamNet, ông Trần Luân Kim - Trưởng Ban giám khảo cho biết Ban giám khảo không thiên vị bất cứ ai, Trấn Thành được giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất là điều hoàn toàn xứng đáng với những nỗ lực, cống hiến của anh.

Lý do Trấn Thành đạt giải Diễn viên Nam xuất sắc nhất dựa trên 3 yếu tố: "Thứ nhất, Trấn Thành đã làm tròn vai Trọng Thoại trong Cua lại vợ bầu, anh đã đảm đương được nhiệm vụ của vai diễn đó. Nói như vậy không có nghĩa là hai đề cử còn lại không làm tròn vai, cả ba đều đã hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Thứ hai, Trấn Thành là người có nhiều cống hiến, không chỉ trong điện ảnh mà còn cống hiến cho xã hội. Anh là người nổi tiếng, đặc biệt là với giới trẻ. Anh có lối diễn tự nhiên khoa trương, bằng động tác là chính, là người hoạt ngôn,… nhưng trong vai diễn này, tất cả những thứ đó đều không được dùng đến. Với Trọng Thoại, anh đã làm tốt việc tiết chế mình, thể hiện nhân vật có chiều sâu, bằng cảm xúc.

Vì lý dó đó, chúng tôi quyết định trao giải Nam chính xuất sắc cho Trấn Thành để khuyến khích anh tiến sâu hơn trên con đường hoạt động điện ảnh. Nếu không, anh chỉ hạn chế trong việc làm MC, diễn hài, tham gia gameshow,…"

Bảo Châu

BTC Liên hoan phim lên tiếng việc trao giải cho Trấn Thành gây tranh cãi

BTC Liên hoan phim lên tiếng việc trao giải cho Trấn Thành gây tranh cãi

 - Việc Trấn Thành vượt Quách Ngọc Ngoan và Liên Bỉnh Phát đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc gây nhiều tranh cãi. Đại diện Ban giám khảo đã có những giải đáp về vấn đề này.

">

Trấn Thành lên tiếng về giải thưởng gây tranh cãi ở Liên hoan phim Việt Nam

友情链接