Chị Nguyễn Thị Hoài (Hải Dương) mồ côi mẹ từ bé, một mình bố chị "gà trống nuôi con" khôn lớn. Chị ra Hà Nội làm ăn, rồi kiếm được một tấm chồng. Cưới nhau xong thì cả hai thuê nhà để sinh sống chứ không dám mơ tới chuyện mua nhà vì bố mẹ hai bên đều nghèo.May thay năm ngoái dự án làm đường mở ra, đưa mảnh đất nhà bố chị ra mặt đường. Được giá bố chị bán luôn, chia cho chị 400 triệu đồng để lấy vốn làm ăn. Chị định mở quán bán đồ ăn vặt, nhưng chồng bảo vay thêm tiền ngân hàng và anh em, bạn bè mua cái nhà, và đã mua được căn hộ 2 phòng ngủ. Có nhà, từ nay anh chị chỉ còn lo "kéo cày" trả nợ bằng lương của chồng, còn lương của chị lo cho gia đình là ổn.
Về nhà mới thì chị Hoài có thai, rồi sinh con nên phải nghỉ việc và chồng phải cáng đáng tất tài chính cho gia đình. Nào ngờ dịch bệnh bùng phát, công ty chồng phải nợ lương nhân viên khiến gia đình nhỏ lao đao. Chồng muốn chuyển việc nhưng xin mấy nơi chưa được. Sốt ruột vì kinh tế nên con mới 4 tháng chị cũng tìm việc làm và đi làm ngay với mức lương 10 triệu đồng/tháng.
Không có lương của chồng nên cũng không thể thuê giúp việc, đành nhờ mẹ chồng lên trông cháu để cả hai đi làm. Tưởng mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn, ai ngờ dịch dã bùng phát nên em gái chồng lấy chồng gần đó liền đưa con trai 3 tuổi đang học mẫu giáo phải nghỉ dịch về gửi luôn để "bà tiện thể trông hai cháu". Cũng từ đó cứ trưa thứ bảy hai vợ chồng cô ấy lại đến nhà chị thăm mẹ và anh chị đến tối chủ nhật mới về.
 |
|
Cả tuần đi làm, cuối tuần lại nai lưng ra nấu nướng, dọn dẹp cho cả nhà em chồng, không có thời gian nghỉ ngơi nên chị Hoài rất mệt mỏi. Em chồng thì không biết điều, cứ tới bữa mới đến, không bao giờ phụ chị dâu nấu nướng, rửa bát, dọn dẹp, còn đòi ăn đồ tươi, đồ ngon... Tự dưng suất lương dè sẻn chi tiêu để lo bỉm sữa, nuôi con nay nuôi thêm mẹ chồng, còn đèo bòng cháu rồi vợ chồng cô em…
Chịu không nổi chị Hoài đành bảo chồng nói em gái gửi tiền nuôi cháu, nhưng anh chỉ ậm ừ. Khi thành phố hết dịch, chị mừng vì cháu đi học lại thì thoát cảnh thiếu thốn, tằn tiện chi tiêu. Ai ngờ mẹ chồng lại bảo cô em "cứ để cháu cho bà trông". Hoảng quá chị phải nói với mẹ chồng là lương chồng thấp phải lo trả nợ. Lương chị phải lo cho cả nhà nên không thể cáng đáng cháu và đãi đằng thường xuyên được. Mẹ chồng không nói gì.
Hôm sau ăn tối xong mẹ chồng đem 1 triệu đồng vỗ lên mặt bàn, bảo chồng chị đó là tiền nuôi cháu, rằng cháu mới 3 tuổi ăn uống đáng là bao, nhưng vợ anh nói thế nên cô ấy trả. Chồng chị nổi đóa mắng chị keo kiệt, tính đếm với cả ruột thịt... Mẹ chồng cũng hùa theo mắng mỏ nàng dâu khiến chị tức giận mà không nói lại được. Tệ hơn là chồng ôm gối ngủ riêng 2 tuần rồi, mẹ chồng thì ra lườm, vào nguýt như thể nàng dâu có tội lớn, không khí gia đình rất nặng nề.
Chị Hoài nghĩ im lặng không phải là cách hay, nhưng không muốn để lâu thêm phức tạp, bởi còn phải lo làm ăn, lo trả nợ. Tháng đó lĩnh lương về, chị bảo:
- Tiền lương của anh tiếp tục trả nợ ngân hàng. Tiền lương của em chia đôi. Anh cầm 1 triệu nuôi cháu, với 5 triệu này lo cho mẹ, cho cháu và đãi đằng mọi người. Còn lại hai mẹ con em tự lo.
Mẹ chồng nhìn con trai, chồng còn sĩ diện hất tay chị khiến tiền rơi xuống đất. Chị lặng lẽ nhặt lại đặt lên kệ tivi. Sáng hôm sau chị ẵm con chào mẹ chồng rồi xách túi đi làm. Mẹ của bạn chị vừa về hưu, nghe chị kể hoàn cảnh bèn nhận trông bé với giá 1 triệu đ/tháng. Tối về chị vừa nấu ăn, vừa chơi với con rồi ôm nhau ngủ thẳng giấc.
Được 2 tuần thì 6 triệu chị đặt trên kệ tivi biến mất, mặt chồng thì như đeo đá. Vợ chồng cô em cũng không tới ăn uống hai ngày cuối tuần nữa. Tuần sau nữa thì cháu ngoại về đi học mẫu giáo, mẹ chồng thì… về quê với ông. Chị Hoài biết nhà chồng đã thấm cảnh khổ sở của chị nửa năm qua, biết chồng hiểu phải tằn tiện chi tiêu để trả nợ là thế nào. Chị chờ anh mở cửa về phòng làm lành, và chị sẽ nói:
- Em cũng phải kiếm sống như anh, trách nhiệm gia đình nội ngoại như nhau, việc nhà như nhau… nên không có chuyện một người nai lưng ra làm cho nhiều người khác ung dung hưởng. Dịch bệnh thì không biết bao giờ mới hết, trong khi phải trả cả đống nợ nần, đã không thương cảm giúp đỡ thì cũng đừng làm phiền quá. Có gì thì cởi mở nói chuyện, không phải cậy đông ăn hiếp rồi tự ái ngủ riêng.
Chị cũng mừng vì đã không hoảng sợ khóc lóc trước mẹ chồng, còn nhìn ra sự việc sớm và nghĩ ra được cái "chiêu lầy" để giải quyết ngay. Nếu để tới mức mọi người nổi sân hận, ấm ức, tức bực cài cắm vào người thì đời sống vợ chồng mất cân bằng, vấy bẩn mọi khía cạnh trong các mối quan hệ vợ chồng. Chưa kể những cảm xúc đau buồn, tức giận, ai oán, phẫn nộ phun ra… làm tổn thương nhau, rồi hành xử theo bản năng thì về sau hối hận cũng khó có thể nhìn mặt nhau mà bình an nữa.
Theo Gia đình và Xã hội

Mẹ chồng không hiền, đừng mong con dâu thảo
Cuối tuần vừa rồi vợ chồng tôi cho con về chơi với bà ngoại. Như mọi lần tôi có ghé thăm bác hàng xóm. Ngày nhỏ, tôi hay sang nhà bác chơi mỗi khi mẹ tôi vắng nhà.
" alt="Chiêu lầy của nàng dâu ứng xử với mẹ chồng"/>
Chiêu lầy của nàng dâu ứng xử với mẹ chồng
“11 quả trứng của tôi vẫn ở ngân hàng lưu trữ và có thể không còn sử dụng, khiến tôi khó khăn khi phải quyết định làm gì với chúng”, Sara nói.Hiện, câu chuyện của Sara đã khá phổ biến ở Anh. Mong muốn được làm mẹ, nhưng thiếu người đàn ông để bắt đầu một gia đình, bà là một trong hàng trăm phụ nữ độc thân đã quyết định đông lạnh trứng khi công nghệ này được phổ biến rộng rãi vào những năm 2010.
 |
Sara Murray quyết định đông lạnh trứng vào năm 2015. |
Tuy nhiên, giống như Sara, nhiều phụ nữ trong số đó vẫn độc thân khi họ bước vào thời kỳ mãn kinh và đang phải đối mặt với tình thế khó xử, đau khổ - liệu họ có nên tiếp tục trả vài trăm bảng Anh mỗi năm để cất giữ trứng? Hay họ nên ký vào giấy tờ để tiêu hủy chúng và mãi mãi mất đi cơ hội có con?
Human Fertilisation and Embryology Authority (Cơ quan thụ tinh và phôi thai người) ghi nhận, năm 2013, có 569 trường hợp đông lạnh trứng và tăng lên 2.000 vào năm 2018. Không có giới hạn tuổi, vì vậy một người phụ nữ có thể đông lạnh trứng của mình ở bất kỳ giai đoạn nào, miễn là họ chưa đến thời kỳ mãn kinh và vẫn đang sản xuất trứng.
Đến nay, Sara đã chi gần 10 nghìn bảng (320 triệu đồng) cho việc này. Tuy nhiên, trong những năm qua, thái độ của bà đối với vấn đề này đã thay đổi đáng kể.
 |
Bà đã chi gần 10 nghìn bảng (320 triệu đồng) cho việc này. |
“Việc đông lạnh trứng giúp ngăn chặn sự suy giảm chất lượng do tuổi tác gây ra. Mặc dù người phụ nữ già đi, nhưng nếu họ sử dụng trứng của mình muộn hơn - thậm chí là 10 năm sau - thì cơ hội thành công của họ sẽ là ở thời điểm đông lạnh trứng”.
Nhưng đối với những phụ nữ như Sara, suy nghĩ làm mẹ ở tuổi 50 mới là vấn đề thực sự.
“Khi tôi đông lạnh trứng, tôi hy vọng mình có thể sử dụng chúng trong vòng vài năm tới. Lúc đó, tôi độc thân nhưng không muốn trở thành một bà mẹ đơn thân. Mục tiêu của tôi là gặp ai đó, sau đó dùng trứng của mình để cố gắng bắt đầu một gia đình cùng nhau”, bà chia sẻ.
Là giám đốc điều hành của một kênh truyền hình có trụ sở ở London, Sara ưu tiên sự nghiệp của mình và hẹn hò ở độ tuổi 30. Bà bắt đầu tìm hiểu phương pháp đông lạnh trứng khi sắp bước sang tuổi 40.
“Tôi không chắc chắn mình muốn có con, nhưng tôi ý thức được rằng thời gian để làm mẹ không còn nhiều”, Sara nói.
Bà đã tìm kiếm những người hiến tặng tinh trùng nhưng cảm thấy quá sức khi nuôi con một mình.
“Càng nói chuyện với bạn bè, tiếp xúc với trẻ em, tôi càng cảm thấy làm mẹ đơn thân sẽ vô cùng khó khăn. Cha mẹ tôi ủng hộ, nhưng họ đã ngoài 80 tuổi và sống ở Scotland. Nếu có điều gì xảy ra vào nửa đêm, tôi sẽ không có ai ở đó để giúp đỡ”, bà nói.
Cuối cùng, Sara chọn cách đông lạnh trứng của mình tại Trung tâm Sức khỏe Di truyền & Sinh sản (CRGH) ở London. Khi đó, Sara 43 tuổi và đã lấy được 11 quả trứng chỉ sau một chu kỳ điều trị bằng hormone chuyên sâu.
Hàng năm, phòng khám sẽ gửi lời nhắc về khoản phí lưu trữ 300 bảng Anh (9,6 triệu đồng), để kiểm tra xem khách hàng có còn muốn giữ trứng đông lạnh hay không.
Bức thư “dội xuống như một quả bom”, nhắc nhở Sara rằng 1 năm nữa đã trôi qua và dù đang hẹn hò, bà vẫn chưa tìm được người đàn ông phù hợp.
Sara nói: “Năm đầu tiên, nó đã có một tác động lớn. Tôi nhận ra thời gian đã trôi qua nhanh như thế nào và cảm thấy một chút thất bại, buồn bã. Tôi biết mong muốn làm mẹ của mình không nhiều bằng việc có một gia đình với một người bạn đời”.
Trong năm thứ hai, bà nhờ một người bạn đồng tính xem xét việc có con với bà bằng cách sử dụng trứng. Nhưng sau khi cân nhắc, anh ta nói lời từ chối.
“Đến năm thứ năm, tôi không còn tưởng tượng đến việc dùng những quả trứng nữa”, bà nói.
 |
Carla Poole, 49 tuổi, cũng đông lạnh trứng khi 37 tuổi nhưng luật pháp Anh quy định chỉ có thể đông lạnh trong tối đa 10 năm. Carla đã chuyển chúng đến một phòng khám ở Tây Ban Nha, nơi không áp dụng thời hạn này. |
Luật của Anh cho phép đông lạnh trứng tối đa trong 10 năm. Nhiều người đang kêu gọi thay đổi quy định có từ năm 1984 này, nhằm kéo dài thời gian lưu trữ. Mặc dù điều đó có lợi với phụ nữ đông lạnh trứng tuổi 20, nhưng với tuổi của Sara, mở rộng giới hạn trứng có thể khiến họ kéo dài tình trạng tiến thoái lưỡng nan.
Giáo sư Adam Balen, cựu chủ tịch của Hiệp hội Sinh sản Anh, nói: “Chọn tiêu hủy trứng là gánh nặng tinh thần lớn đối với phụ nữ. Tôi nghĩ rằng điều quan trọng là các phòng khám phải đảm bảo phụ nữ được tư vấn thích hợp trước khi họ quyết định đông lạnh trứng”.
Carla Poole, 49 tuổi, cũng đã chi 10 nghìn bảng để đông lạnh trứng khi 37 tuổi, vì vậy đã vượt qua giới hạn 10 năm của Anh.
Thay vì để trứng bị tiêu hủy, Carla đã trả vài trăm bảng Anh để chuyển chúng đến một phòng khám ở Tây Ban Nha, nơi không áp dụng giới hạn thời gian.
Trên thực tế, Carla đã là làm mẹ, bà gặp người bạn đời hiện tại ở tuổi 40. Ngay lập tức, họ bắt đầu cố gắng có con và dù đã 4 lần sảy thai, bà vẫn thụ thai tự nhiên và không sử dụng trứng đông lạnh. Con gái của họ hiện đã lên 6.
Bà nói: “Trong khi tôi trải qua tất cả những lần sảy thai đó, việc biết mình có trứng đông lạnh là một cứu cánh tuyệt đối về mặt tinh thần”.
Hiện, bà chắc chắn sẽ không dùng trứng đông lạnh. Bà muốn hiến trứng nhưng đây không phải là một lựa chọn khả thi. Bởi vì có những quy định nghiêm ngặt về các xét nghiệm mà người hiến trứng phải trải qua và hầu hết các phòng khám sẽ không sử dụng trứng hiến từ phụ nữ trên 35 tuổi.
Cũng giống Sara, Carla có suy nghĩ rất phức tạp với trứng của mình. "Mặc dù chưa bao giờ sử dụng chúng nhưng tôi sẽ không bao giờ hối hận khi quyết định đông lạnh".
6 năm trôi qua mà không gặp được ai hợp ý, Sara Murray đã gặp một người mới vào tháng 12 năm ngoái. Đây là người đầu tiên bà kể về việc đông lạnh trứng và thái độ chân thành lắng nghe của người đàn ông này khiến bà xúc động.
"Nếu là 3 năm trước, có lẽ tôi sẽ mang thai luôn, nhưng ở tuổi này, tôi không thể chỉ dùng trứng để cố gắng bắt đầu gia đình với người mới qua lại 4 tháng. Tôi phải đợi để cho mối quan hệ này vững chắc, nhưng khi đó tôi sẽ ít nhất 49 hoặc 50 tuổi, khá già để sinh con", bà chia sẻ.
Tuy nhiên, người đàn ông này đã có con riêng và điều đó khiến bà tự hỏi: “Liệu có thể xây dựng gia đình mà không cần con chung?”.
“Tôi có thể sẽ trả tiền cho việc lưu trữ trứng cho đến giới hạn 10 năm, để không phải 'giết 'chúng. Mặc dù tôi thực sự không thể sử dụng chúng, nhưng một phần nhỏ trong tôi vẫn chưa buông bỏ”, bà nói.
Ngọc Trang(Theo Daily Mail)

Bà mẹ lần đầu sinh con ở tuổi 73
Bà mẹ Ấn Độ phá vỡ kỷ lục thế giới khi lần đầu sinh con ở tuổi 73 bất chấp tuổi tác và sự đánh giá của xã hội.
" alt="Nỗi băn khoăn của nữ giám đốc truyền hình với số trứng đông lạnh"/>
Nỗi băn khoăn của nữ giám đốc truyền hình với số trứng đông lạnh