螃蟹绿色的膏可以吃吗

Thời sự 2025-02-24 11:49:01 43

Phát biểu chỉ đạo hội nghị triển khai nhiệm vụ năm 2019 của Bộ TT&TT diễn ra hồi giữa tháng 1/2019,ủtịchDTTNguyễnThếTrungnêusángkiếnsốhóatàisảnvănhóacủaViệkia k9 Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc đã yêu cầu Bộ TT&TT sớm trình Đề án chuyển đổi số quốc gia nhằm tạo sự chuyển biến mạnh mẽ cả về nhận thức và hành động của các bộ, ngành, địa phương, giúp Việt Nam có sự bứt phá về phát triển kinh tế số, xã hội số. Trong kế hoạch công tác năm 2019, Bộ TT&TT đã xác định rõ một nhiệm vụ chủ yếu trong năm nay là xây dựng Đề án chuyển đổi số quốc gia, chính thức đưa khái niệm nền kinh tế số, xã hội số vào đời sống xã hội.

Sáng kiến số hóa tài sản văn hóa của Việt Nam rẻ nhất và thông minh nhất | Chủ tịch DTT Nguyễn Thế Trung nêu sáng kiến số hóa tài sản văn hóa của Việt Nam

Ông Nguyễn Thế Trung, Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần Công nghệ DTT cho biết, trong số các trụ cột công nghiệp mới trong nền kinh tế số, ngành công nghiệp sáng tạo hay còn được hiểu là công nghiệp văn hóa sáng tạo sẽ dần chiếm một phần đáng kể (Ảnh: XĐ)

Từ kinh nghiệm của chuyên gia đã có hơn 20 năm hoạt động trong lĩnh vực CNTT, đóng góp ý kiến vào hội nghị triển khai nhiệm vụ năm nay của ngành TT&TT, ông Nguyễn Thế Trung - Chủ tịch Hội đồng Quản trị Công ty cổ phần Công nghệ DTT đưa ra sáng kiến chuyển đổi số trong lĩnh vực văn hóa, hình thành tài sản văn hóa số của Việt Nam.

Ông Trung cho biết, theo báo cáo của Data61 - Tương lai Nền kinh tế số Việt Nam hướng tới 2040, trong 4 kịch bản đến 2040 gồm truyền thống, tiêu dùng số, xuất khẩu số và chuyển đổi số thì kịch bản Chuyển đổi số là kịch bản có ảnh hưởng lớn nhất đến tăng trưởng, gấp từ 2 - 3 lần các phương án khác. Trong số các trụ cột công nghiệp mới trong nền kinh tế số, ngành công nghiệp sáng tạo hay còn được hiểu là công nghiệp văn hóa sáng tạo sẽ dần chiếm một phần đáng kể trong nền kinh tế. “Chính vì thế, chúng ta cần các sáng kiến cho lĩnh vực này”, ông Trung khẳng định.

Cũng theo phân tích của ông Trung, tại Việt Nam, trong lĩnh vực văn hóa, dữ liệu số hóa còn thiếu và rất ít. Các dữ liệu về di sản vật thể, phi vật thể, di tích cấp quốc gia, cấp địa phương, các dữ liệu văn hóa dân gian hoặc còn tản mát, chưa được số hóa hoặc chưa số hóa đầy đủ (2D, 3D, nD). Lý do chính là kinh phí lớn và thời gian số hóa dài. Đề án Tri thức Việt số hóa hiện đang bắt tay vào làm những việc này nhưng còn thiếu những công cụ hữu hiệu để có thể số hóa nhanh nhất, rẻ nhất.

Cụ thể, người đứng đầu Công ty DTT đề xuất, để có thể số hóa các tài sản số một cách nhanh chóng và nhà nước đầu tư ít nhất, giải pháp cần triển khai là kết hợp nguồn lực nhanh, giỏi với nguồn lực nhiều và có tổ chức. “Các công ty công nghệ nhanh và giỏi cần được huy động, vào cuộc cùng với các tổ chức nhà nước (đoàn viên thanh niên, học sinh, giáo viên…. ) để số hóa các tài sản văn hóa xung quanh mình, mà mình được tiếp cận”, ông Trung lý giải.

Cùng với đó, Chính phủ cần đưa ra danh mục theo thứ tự ưu tiên các tài sản văn hóa cần được số hóa, trên cơ sở đó đặt đầu bài để các doanh nghiệp tham gia đề xuất phương án kết hợp sử dụng công nghệ và nguồn lực của doanh nghiệp với nguồn lực của hệ thống nhà nước để số hóa các tài sản này.

本文地址:http://pay.tour-time.com/news/095d599904.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门


Thầy nói chưa hết mà cả lớp đã vỗ tay rần rần. Nghe nói mình sắp sữa trở thành người lớn, đứa nào cũng khoái. Tôi cũng vậy. Thầy còn nói nhiều nhưng tôi chẳng nhớ gì ngoài khoản "người lớn" đó.

Về nhà, tôi khoe ngay với thằng Tin, em tôi. Tôi vỗ vai nó, lên giọng :- Tao năm nay là người lớn rồi đó nghe mày !Thầy Dân nói là chúng tôi chuẩn bị làm người lớn thôi nhưng tôi cứ muốn làm người lớn ngay cho oai.

Thằng Tin là chúa hay cãi. Không bao giờ nói đồng ý với tôi một điều gì. Lần này cũng vậy, nó nheo mắt :

- Anh mà là người lớn ?

- Chớ gì nữa !

- Người lớn sao không có râu ?

- Tao cần quái gì râu !

Thằng Tin cười hì hì :- Vậy thì anh cũng vẫn còn là trẻ con giống như em thôi.

Tôi "xì" một tiếng :

- Mày làm sao giống tao được, đừng có dóc ! Chính thầy Dân nói tụi tao là người lớn nè ! Bởi vì chương trình lớp tám cái gì cũng khó hết, học hết cơm hết gạo chưa chắc đã hiểu.

Thằng Tin nhìn tôi với vẻ nghi ngờ :- Khó dữ vậy hả ?

Tôi nghiêm mặt :

- Bộ tao nói chơi với mày sao ! Người ta soạn cho người lớn học mà lại.

Thằng Tin ngẫm nghĩ một hồi rồi nói :

- Như vậy, sang năm em cũng là ngươì lớn, em học lớp tám.

Tôi rụt vai :

- Mày không bao giờ trở thành người lớn được đâu. Người lớn không ai mang tên Tin cả, chỉ có trẻ con mới đặt tên Tin thôi.

Số là khi má tôi sinh thằng Tin, ba tôi đi công tác xa nên nhờ chú Thảo cạnh nhà làm khai sinh dùm. Giấy chứng sinh của bệnh viện ghi đúng là Phan Thanh Tân nhưng không hiểu sao giấy khai sinh của phòng hộ tịch do chú Thảo đem về lại biến thành Phan Thanh Tin. Từ đó, mọi người gọi em tôi là thằng cu Tin. Còn đám bạn cùng xóm thường bắt chước tiếng còi xe "tin, tin" để chọc nó. Thằng Tin ức cái tên mình lắm. Nghe tôi chê, nó phồng má :

- Lớn lên em sẽ đổi tên lại chớ lo gì.

- Thì khi nào mày đổi được tên rồi hẵn tính.

Nói xong, tôi quay đi. Còn thằng Tin thì hét tướng lên :

- Anh là người lớn thì nhớ đừng có giành ăn với em nữa nghe không ?

Tôi không thèm trả lời nó, bỏ đi một mạch.

Trở thành người lớn chưa hẳn là điều hay. Sáng nay, tôi bỗng nhận ra điều đó.

Thường theo thói quen, vào đầu năm học mới, chúng tôi ai nấy đều ngồi đúng vào vị trí của mình năm ngoái. Hôm khai trường, ngay sau khi bốn tiếng trống báo hiệu kết thúc buổi lễ ở sân cờ, chúng tôi ba chân bốn cẳng chạy uà về lớp, chen nhau vaò cửa, la hét chí chóe. Những đứa chuyên nghịch phá như thằng Tú, thằng Thành thì nhảy phóc ngay qua cửa sổ, đi trên bàn rầm rầm chớ không thèm chen nhau như bọn tôi.

Cuối cùng rồi ai cũng về chổ nấy. Tôi ngồi ở bàn đầu ngay cạnh thằng Bảy, kế bên là nhỏ Phương, nhỏ Vân rồi thằng Minh, y như năm ngoái.Sau khi ổn định chổ ngồi, tôi quay đầu hẳn ra sau, quan sát. Lớp tôi không đông đủ như năm ngoái. Một số đứa ở lại lớp Bảy. Một số đứa chuyển sang trường khác. Bù vào đó là những gương mặt mới. Có ít nhất là mười học sinh lớp tám năm ngoái lưu ban. Ngoài ra còn có các học sinh ở các lớp 7A1, 7A3 lên, không hiểu sao lại lọt vào lớp chúng tôi. Tuy nhiên hầu hết vẫn là học sinh lớp 7A2, tức là lớp chúng tôi cũ.

Không khí đầu năm học thật là vui nhộn. Tụi bạn thi nhau kể về những chuyến đi xa, những trò hấp dẫn trong ba tháng hè. Lớp học cứ huyên náo cả lên.

Tôi hỏi thằng Bảy :- Hè vừa rồi mày có đi chơi đâu không ?

Mặt nó buồn xo :

- Chân cẳng tao vầy mà đi đâu ! Tao chỉ ở nhà trông em thôi.

Nghe nó nói vậy, tôi không hỏi nữa, sợ nó thêm rầu.

Số là chân phải của Bảy bị tật từ nhỏ, cái chân cong vòng ra đằng sau một cách bất thường. Khi đi lại, nó phải dùng hai cây gỗ làm gậy chống. Bảy tính hiền nhưng thỉnh thoảng cũng nổi cộc. Năm lớp sáu, thằng Thành chọc nó bị nó phang một gậy thiếu điều té ngửa.

Nhà Bảy ở gần nhà tôi. Nó có hai đứa em là thằng Hường và nhỏ Loan. Ba nó đạp xe ba gác còn má nó bán bánh kẹo ngay trước nhà. Một cái kệ gỗ nhỏ trên bày dăm ba lọ bánh kẹo xanh đỏ kèm với mớ đồ chơi bằng nhựa, đó là cả gian hàng của má nó. Bảy đi học buổi sáng, còn buổi chiều phải vừa ngồi bán kẹo vừa trông hai đứa em á nó nấu nướng, giặt giũ nên nó rất bận. Khi rảnh nó thường chạy qua nhà tôi mượn sách. Nó đọc toàn là sách tình báo với sách vụ án. Nó rất mê những câu chuyện ly kỳ, hấp dẫn, hồi hộp. Nhờ vậy mà nó nổi tiếng trong toàn trường. Số là năm ngoái, khi học loại văn tường thuật, cô Thanh ra đề "Em hãy tường thuật buổi lễ khai trường mà em đã tham dự". Bài tập làm văn của Bảy nhập đề như sau : "Vào một buổi sáng tinh mơ, đường phố tĩnh mịch, không có một tiếng động. Bỗng từ góc phố thấp thoáng một bóng đen khả nghi. Bóng người đó im lặng rảo bước trên vỉa hè, tiến về phía cổng trường. Té ra đó là bác chủ tịch hội cha mẹ học sinh. Bác đến trường để dự lễ khai giảng năm học...".

Khi cô Thanh đọc bài của nó lên, cả lớp ôm bụng cười bò. Qua hôm sau là cả trường đều biết. Từ đó tụi bạn thường gọi nó là Bảy-điệp-viên. Vậy mà Bảy vẫn chưa chừa hẳn cái tật đó. Bài văn nào của nó cũng "thình lình", "đột ngột" hoặc "thoáng một cái", "chớp một cái", nghe bắt đứng tim. Văn nó buồn cười vậy mà toán thì hết sẩy. Không biết nó học hành cách sao mà bài tập toán của nó hết 9 lại đến 10, không bao giờ bị điểm 8. Tôi vốn dốt toán nhưng nhờ từ năm lớp sáu đến giờ luôn luôn ngồi cạnh Bảy nên cũng không bị xếp loại yếu. Ai chớ thằng Bảy thì nó cho tôi cóp-pi thả dàn.

Khi cô Thanh đọc bài của nó lên, cả lớp ôm bụng cười bò. Qua hôm sau là cả trường đều biết. Từ đó tụi bạn thường gọi nó là Bảy-điệp-viên. Vậy mà Bảy vẫn chưa chừa hẳn cái tật đó. Bài văn nào của nó cũng "thình lình", "đột ngột" hoặc "thoáng một cái", "chớp một cái", nghe bắt đứng tim. Văn nó buồn cười vậy mà toán thì hết sẩy. Không biết nó học hành cách sao mà bài tập toán của nó hết 9 lại đến 10, không bao giờ bị điểm 8. Tôi vốn dốt toán nhưng nhờ từ năm lớp sáu đến giờ luôn luôn ngồi cạnh Bảy nên cũng không bị xếp loại yếu. Ai chớ thằng Bảy thì nó cho tôi cóp-pi thả dàn.

Cũng vì vậy mà tôi không thèm học toán nên đã kém lại càng kém. Tôi cứ đinh ninh là tôi và thằng Bảy sẽ "ăn đời ở kiếp" với nhau, hai đưá sẽ ngồi cạnh nhau hết lớp này đến lớp khác, cho đến khi lên đại học và trở thành bác sĩ, kỹ sư mới thôi.Ai dè sáng nay, thầy Dân kêu cả lớp sắp xếp lại chổ ngồi. Thầy bảo ngồi như hiện nay là lộn xộn, không hợp lý, em thấp ngồi sau, em cao ngồi trước, rồi có bàn toàn là con gái, không có một mống "nam nhi" nào.Nghe nói đổi chỗ, cả lớp nhao nhao như một cái chợ. Thầy Dân phải gõ tay lên bảng mấy lần, chúng nó mới chịu im. Nhưng chỉ có đám con gái mới yên lặng thực sự, tụi nó mà đã chơi với nhau thì cứ dính như keo, chẳng đứa nào chịu rời đứa bên cạnh cả. Còn đám con trai bàn dưới thì rục rà rục rịch, cứ muốn đổi lên bàn trên. Trừ thằng Thành và thằng Tú là hai chúa nghịch ra, còn thì đứa nào cũng muốn ngồi gần cửa ra vào cho sáng, nhìn bảng cho rõ và nghe thầy cô giảng bài cho "thủng".

Té ra lớp tôi hết phân nửa bị cận thị. Đứa nào cũng giơ tay :

- Thưa thầy, mắt em bị kém ạ. Em ngồi bàn dưới nhìn không rõ.

Lý do này có vẻ xác đáng. Nhưng thầy Dân không bị lừa. Thầy chỉ xếp những đứa nhỏ con lên bàn trên thôi. Còn những đứa khác, thầy bảo phải có giấy chứng nhận của bác sĩ. Thế là những tay cận thị giả vờ lập tức ỉu xìu.

Hễ có đứa dời lên bàn trên thì tất phải có đứa đổi xuống bàn dưới. Ác thay một trong những đứa được cả lớp nhất trí đề nghị "rời chổ" lại là tôi. Đứa to mồm nhất là thằng Chí ngồi ngay sau lưng tôi. Miệng nó ông ổng như thùng thiếc bể :
">

Truyện Bàn Có Năm Chổ Ngồi

- Thấy con trai bị táo bón lâu ngày, gia đình đun nước lá lộc mại lấy nước uống, hậu quả trẻ đi tiểu cả máu đỏ tươi.

Khoa Hồi sức cấp cứu, BV Sản Nhi Quảng Ninh vừa tiếp nhận bệnh nhi Phạm Minh T. (4 tuổi, Hải Hà, Quảng Ninh) bị ngộ độc do uống lá lộc mại chữa táo bón.

Gia đình bé cho biết, bé T. bị táo bón lâu ngày, đã dùng men tiêu hóa nhưng không khỏi, sau đó nghe theo lời hàng xóm, dùng 4 lá lộc mại để đun lấy nước uống.

{keywords}
Sau 4 ngày điều trị, bệnh nhi T. đã qua cơn nguy kịch


Tuy  nhiên sau uống nước lá, trẻ xuất hiện đại tiện phân lỏng nhiều lần, kèm nước tiểu màu đỏ sậm, nên gia đình cho nhập viện kiểm tra.

Tại BV, bác sĩ xác định trẻ đái máu đỏ tươi cả bãi, kèm đau bụng âm ỉ, đại tiện phân lỏng nhiều lần, không ăn uống được.

Kết quả khám lâm sàng, xét nghiệm cho thấy thể trạng trẻ yếu, da xanh, niêm mạc nhợt, chỉ số huyết sắc tố (Hb) xuống rất thấp, ở mức 66 g/l...

 Qua hội chẩn chuyên khoa, bác sĩ chẩn đoán trẻ bị thiếu máu nặng/tan máu cấp, được chỉ định truyền máu cấp cứu và nhập Khoa Hồi sức cấp cứu điều trị tích cực.

Bệnh nhi sau đó được truyền máu, thở oxy, bù dịch điện giải, truyền 250ml máu toàn phần O, tiêm kháng sinh chống bội nhiễm.

Sau 4 ngày nhập viện điều trị tích cực, bệnh nhi được truyền tiếp 3 đơn vị hồng cầu, lợi tiểu. Hiện tình trạng của trẻ đã ổn định, qua cơn nguy kịch, đang tiếp tục được theo dõi.

Bác sĩ khuyến cáo, lá lộc mại (lá mót) là loại lá rất độc và có thể gây tử vong rất nhanh nếu như ăn và uống với số lượng lớn.

{keywords}
Lá lộc mại được người dân nhiều nơi đun nước uống chữa táo bón


Đến nay, y văn Việt Nam chưa ghi nhận nghiên cứu về loại cây này. Do có tác dụng nhuận tràng khi dùng liều nhỏ và tác dụng tẩy khi dùng liều lớn, người dân một số nơi thường mách nhau dùng lá này chữa táo bón, kiết lỵ…

Tuy nhiên, nếu dùng với số lượng lớn, lá cây lộc mại có thể gây ngộ độc. Các biểu hiện thường gặp sau khi ăn là nhịp tim nhanh, bệnh nhân mệt yếu, da xanh, ăn không tiêu, đầy bụng, đau vùng ruột, đi ngoài lỏng hoặc táo bón. Trẻ có nước tiểu màu đỏ, đái vặt và buốt.

Đa phần các bệnh nhân khi vào viện đều rơi vào tình trạng nguy kịch do bị tan máu cấp, thiếu máu nghiêm trọng. Trường hợp trẻ đến muộn, bị tan máu quá nhiều không kịp truyền máu có thể tử vong.

Thúy Hạnh

Vì sao nhồi cả đống rau, con vẫn táo bón?

Vì sao nhồi cả đống rau, con vẫn táo bón?

Bổ sung rau xanh vào bữa ăn cho trẻ chỉ có tác dụng trị táo bón 1 phần. Có trường hợp ăn quá nhiều rau dẫn đến suy dinh dưỡng.

">

Tự chữa táo bón tại nhà, bé trai 4 tuổi nguy kịch

749_toshiba_tg01_02.jpg
Ảnh: minh họa (nguồn: gsm.vn), ">

Chi tiết Toshiba TG02 lộ diện

友情链接