Về động cơ, Hilux 2023 là mẫu xe sử dụng động cơ dầu đạt tiêu chuẩn khí thải Euro 5 của Toyota ở thị trường nước ta. Tuy nhiên, khi sở hữu chiếc xe Hilux 2023, Toyota lưu ý người dùng cần sử dụng đúng loại nhiên liệu dầu diesel đạt tiêu chuẩn khí thải Euro 5, tránh sử dụng nhiên liệu không đạt tiêu chuẩn vì việc này có nguy cơ ảnh hưởng đến hiệu suất - độ bền của động cơ, gây khói trắng và giảm khả năng tiết kiệm nhiên liệu,…
Toyota Việt Nam sẽ dán nhãn cảnh báo sử dụng đúng nhiên liệu Euro 5 bên trong và bên ngoài nắp bình nhiên liệu, đồng thời cập nhật khuyến cáo trong sách Hướng dẫn sử dụng xe để khách hàng dễ dàng phân biệt và sử dụng đúng nhiên liệu, góp phần đảm bảo hoạt động an toàn của xe.
Ngoài ra, hệ thống giải trí và tiện nghi của chiếc xe Hilux 2023 cũng được cải tiến rõ rệt và hiện đại hơn.
Cụ thể, Hilux 2023 được trang bị màn hình giải trí cảm ứng 7-inch với các nút điều chỉnh cảm ứng, kết nối điện thoại thông minh giúp khách hàng dễ dàng thao tác. Hệ thống âm thanh cũng được cải tiến với 6 loa mang lại chất lượng âm thanh chân thực hơn. Hơn nữa, Toyota Hilux 2023 được trang bị hệ thống chiếu sáng LED nhằm đảm bảo cường độ sáng tốt hơn, tăng độ bền và giảm chi phí trong quá trình vận hành.
Doãn Phong
" alt=""/>Toyota Hilux 2023 sở hữu động cơ dầu tiêu chuẩn Euro 5“Tôi sẽ chuyển đến nơi rộng rãi hơn khi tôi kết hôn, nhưng hiện tại tôi chưa có ý định tìm 'bạn cùng phòng'. Căn hộ này thật sự thoải mái”.
Đó là lời của anh Jang Dae Ik (27 tuổi, giám đốc tài chính), đang sống trong căn hộ 33 m2 gần ga Dangsan ở trung tâm Seoul. Ngôi nhà của anh được xây dựng vào năm 2013 với trị giá khoảng 120 triệu won khi ấy.
![]() |
Jang Dae Ik lựa chọn căn hộ nhỏ gọn, trái ngược với những mong đợi dành cho một giám đốc tài chính như anh. Ảnh:Handout. |
“Sẽ tốt hơn nếu ngôi nhà rộng hơn, nhưng đối với những người sống một mình như tôi, đây thật sự là một nơi lý tưởng. Nó nằm ở vị trí trung tâm. Các công viên, nhà hàng, cửa hàng tiện lợi đều rất gần”, Jang nói thêm.
Giống Jang, Atiqah Nadiah Zailani bắt đầu mơ về ngôi nhà nhỏ khi làm việc với một tổ chức phi Chính phủ ở Tanzania, nơi giúp cô tìm đến cuộc sống tối giản trong căn nhà chòi rộng 9,2 m2.
Zailani miệt mài thiết kế và xây dựng nơi ở của mình với sự giúp đỡ của bạn bè và một tổ chức cộng đồng ở Kuala Lumpur, mặc dù không có kinh nghiệm về kiến trúc.
Nội thất bên trong nhà chòi được thiết kế gồm ghế sofa, bếp nhỏ, phòng tắm, nhà vệ sinh và phòng ngủ là một cái gác xép. Tủ quần áo được xây dựng dưới những bậc thang dẫn lên phòng ngủ của cô và điện được cung cấp bởi tấm thu năng lượng mặt trời.
Atiqah khẳng định cô cảm thấy thoải mái với nơi ở hiện tại.
![]() |
Những căn nhà chòi được giới trẻ yêu thích lựa chọn vì hình dạng nhỏ xinh cùng lối kiến trúc tinh tế, tối giản, được đặt giữa thiên nhiên xanh mát. Ảnh:Pinterest. |
John Hwang, một người Úc gốc Hàn làm việc trong lĩnh vực công nghệ thông tin, nói rằng anh đã không hy vọng mình sẽ sống trong căn hộ chật hẹp khi đến Hong Kong (Trung Quốc).
Thế nhưng, ngôi nhà hiện tại của Jonh có kích thước bằng phòng tắm của anh ở Úc. John nhận ra mình không cần sống trong căn hộ quá rộng khi vẫn có thể làm mọi thứ trong nơi ở hiện tại, ngoại trừ việc chạy quanh nhà.
Còn theo Atiqah Nadiah Zailani, việc sống trong những căn hộ nhỏ giúp cô quản lý chi tiêu tốt hơn.
“Tôi hiếm khi thấy hối hận về những quyết định mua sắm của mình. Lối sống tối giản giúp tôi nhận thức rõ hơn về số tiền mình tiêu tốn hàng ngày và học cách quản lý công việc, đồ đạc tốt hơn”, Zailani nói.
Tuy nhiên, theo các chuyên gia, 9,2 m2 là diện tích tối thiểu để ở và chỉ nên dành cho những nơi lưu trú tạm thời như ký túc xá và khách sạn.
Việc sống lâu dài trong không gian chật hẹp như vậy sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe con người.
![]() |
Theo các chuyên gia, sống trong không gian chật hẹp thời gian dài sẽ gây ra các vấn đề về vệ sinh và sức khỏe. Ảnh:Jonathan Wong. |
Người mẫu Chen Zi nổi bật với vóc dáng như tượng tạc cùng gương mặt có nốt ruồi mang nét đẹp riêng biệt
" alt=""/>Giới trẻ châu Á sống trong căn hộ chỉ bé bằng phòng tắmDấu ấn về Album Ảo ảnh phải kể đến loạt ca khúc giàu tự sự, đầy niềm riêng thi vị như: Lại gần hôn anh, Ảo ảnh, Besame mucho, Khi người yêu tôi khóc... Đặc biệt ca khúc Thôi cũng đành quên - một sáng tác của nhạc sĩ Vũ Anh Tuấn nhận sự ủng hộ nhiệt tình từ khán giả. Đến ngay cả nhạc sĩ Vũ Thành An cũng “lên xe là bật CD Ảo Ảnh”. Sự ghi nhận này có làm chị hạnh phúc để tiếp tục dòng nhạc này?
- Tôi thu âm Ảo ảnh với nỗi nhớ nhà, thèm được gặp khán giả và cả những câu chuyện trong album khiến cô gái nhỏ - là tôi, vốn mạnh mẽ cũng phải đôi lần bật khóc. Thế nên sự ghi nhận từ các bậc tiền bối, với chúng tôi là niềm vinh dự. Tối ra mắt Ảo ảnh, có nhiều khán mua CD và dành tặng ekip lời khen ngợi. Với tôi, đó là sự hào phóng văn minh. Góp phần tiếp thêm động lực để chúng tôi có thêm nhiều sản phẩm chất lượng gởi đến khán giả.
- Chúng ta đã quá quen với những tranh cãi: Bolero - nhạc sến hay không sến. Với dòng Bolero Jazz, lại càng kén người nghe. Chị có thấy album là sự mạo hiểm với bản thân?
Âm nhạc cũng như thức ăn vậy, cách chúng ta chọn "thực phẩm sạch" hay "thực phẩm nhiễm độc" phụ thuộc vào hiểu biết cũng như khẩu vị của chính chúng ta và quý vị biết đấy. Ta ăn gì thì ta sẽ có thứ đó. Tôi yêu sự tự do phóng khoáng có luật lệ của Jazz. Có lẽ cả đời này tôi cũng chưa lĩnh hội được hết vẻ đẹp "phức tạp" được xướng lên một cách tự nhiên và tâm hồn say đắm nhất như với Jazz. Jazz cũng từng chỉ được coi là nhạc của người lao động da màu và bây giờ Jazz thành nên sang trọng. Một album Bolero Jazz - tôi cho là một trải nghiệm đáng để liều lĩnh.
Đồng Lan và 'Ảo ảnh' tại Mỹ |
- Nhạc sĩ Vũ Anh Tuấn từng kể, cơ duyên gặp Đồng Lan là vào dịp rất tình cờ trong một đêm nhạc. Ở đấy, những câu hát Jazz của chị như là chất bện, để từ đó cả hai cảm về nhau, về tình yêu nồng nàn dành cho Jazz. Còn chị, cảm nhận thế nào về buổi gặp đầu tiên đó?
Nếu chúng ta tin vào lực hấp dẫn thì sẽ tin vào câu chuyện của tôi. Một sự gặp gỡ tình cờ. Ánh sáng của âm nhạc đã khiến chúng tôi cùng đồng hành với nhau trong dự án đầy tính thử thách cho tôi còn với ns Vũ Anh Tuấn thì chỉ như một cuộc dạo chơi có thêm một thành viên mới cùng tâm hồn đồng điệu với Jazz Trio band của anh.
![]() |
Một tài năng, một đam mê lớn được bao bọc bởi một bề ngoài khiêm tốn, giản dị. Tôi sẽ chẳng phát hiện được gì nhiều về anh nếu như không được thấy anh bùng nổ cùng âm nhạc trên sân khấu và đặc biệt trong phòng thu. Cách anh làm cho tất cả những nhạc công giỏi cùng hoà chung với nhau bằng tình yêu và sự ân cần cho âm nhạc chứ không phải tới để khoe kỹ thuật hay chơi Jazz cho cơm áo đời thường.
Xin cảm ơn chị về những chia sẻ!
![]() |
Đồng Lan từng đạt giải nhất cuộc thi hát tiếng Pháp miền Bắc năm 2008. Năm 2010 cô vào Nam lập nghiệp. Năm 2012, Đồng Lan tham gia chương trình Giọng hát Việt và được chú ý khi thể hiện các ca khúc tiếng Pháp đầy ấn tượng. Sau đó, cô theo con đường ca hát chuyên nghiệp và đã ra một số album nhạc độc đáo như: một album thu với nhạc sĩ Quốc Bảo, một album nhạc Pháp với Bảo Chấn... Đặc biệt, album hát nhạc Trịnh theo phong cách Jazz Này em có nhớ, được khán giả đón nhận nhiệt tình |
Ca sĩ Hải Băng vẫn nổi da gà khi nhắc lại chuyện "vỡ kế hoạch" sau sinh bé thứ hai chỉ được 1 tháng tại chương trình "Chát với mẹ bỉm sữa".
" alt=""/>Đồng Lan và 'Ảo ảnh' tại MỹNhưng anh ấy bảo thích vẻ giản dị, chịu thương chịu khó của tôi. Anh ấy muốn một người lo hậu phương để anh ấy yên tâm công tác. Tôi đã choáng ngợp trong sung sướng, tự hào, mở mày mở mặt với bà con họ hàng và bạn bè cùng xã. Tôi tự nhủ sẽ mang cả cuộc đời ra bù đắp cho anh ấy đỡ "thiệt thòi".
Nhưng sau này, tôi mới hiểu gánh nặng "hậu phương" mà chồng tôi toàn tâm toàn ý để tôi lo. Chồng tôi chỉ về nhà mỗi năm 2 lần. Chỉ thi thoảng mới được "lườm mặt" chồng nhưng tôi cũng sòn sòn 5 năm sinh 3 con, hai gái, một trai. Đồng lương chồng gửi về chẳng được là bao, ngoài giờ lên lớp, tôi quần quật ngoài đồng, cày cấy, lo miếng ăn cho các con, phụng dưỡng cha mẹ chồng.
Các con tôi đều giống bố, xinh đẹp, khoẻ mạnh. Tôi nhìn con mà mát ruột, càng cảm kích chồng.
Khi tôi hơn 40 tuổi thì chồng tôi cũng bỏ việc về quê. Chồng tôi vẫn rất đẹp trai, trẻ trung, phong độ. Các cô gái làng mười tám, đôi mưõi vẫn len lén nhìn anh ấy và dúi mặt vào lưng nhau cười khúc khích. Còn tôi, sau hai chục năm lao động cật lực, tôi gày tong teo, tóc bạc, tay chân thô ráp.
Tôi không dám nhìn mình trong gương, càng không dám ngồi đối diện với chồng, không dám nhìn vào mắt anh ấy. Mà thực ra tôi cũng lo hão huyền. Chồng tôi chỉ ở nhà có hai ngày, còn lại anh ấy theo bạn bè, đi chơi, đi chơi bài, đi nhậu nhẹt từ sáng sớm đến tối.
Vợ chồng chẳng mấy khi giáp mặt nhau, nghe tiếng nhau. Ngay cả khi ngồi cùng mâm, anh ấy cũng chẳng nhìn tôi, chỉ quay sang hỏi chuyện các con và bố mẹ. Một lần, khi tôi lấy cho chồng chiếc khăn ấm, vô tình chạm tay vào mặt chồng, anh ấy nhăn mặt hất tay tôi ra, sỗ sàng: "Khiếp, tay gì mà như cái chổi sể".
Tôi ắng lặng đi, cười ngu ngơ hối lỗi. Lúc ngồi dưới bếp, tôi xoa thử tay lên ống chân, xấu hổ khi thấy chúng đúng là chẳng khác gì một cái chổi, lởm chởm vết chai, vết cắt.
Từ đó, tôi đứng cách xa chồng hơn. Chỉ dám đứng từ xa, len lén ngắm chồng và các con vui đùa với nhau. Các con gái tôi cũng đã thành thiếu nữ xinh đẹp. Một đứa học xong Cao đẳng Sư phạm, về dạy cùng trường với tôi, đã lấy chồng và chuẩn bị sinh con. Đứa kế cũng đang học ĐH Thương mại, cậu con trai học cấp III. Tôi tự hào về mọi thứ tôi có, trừ bản thân tôi.
Vì ngại giáp mặt chồng, tôi dành nhiều thời gian hơn ở trường. Tôi đã là hiệu phó, nhiều việc giấy tờ bề bộn. Cả nhà vắng tôi cũng chẳng hề hấn gì.
Từ ngày con trai về, mẹ chồng tôi rất thích nấu ăn, mọi người vui vẻ quây quần bên mâm cơm, trò chuyện rôm rả, câu chuyện sẽ khó khăn hơn khi có mặt tôi. Chính vì ở trường nhiều mà tôi giáp mặt Q. Anh ấy là bảo vệ của trường, cũng ngoài 50 tuổi. Anh ấy lúc nào cũng lừ lừ như tàu điện, cả ngày chẳng nở nụ cười nên tôi cũng ngại tiếp xúc.
Một lần, gần 7h tối, tôi đang định về thì bắt gặp Q. nằm lăn ở ngoài hiên, nồng nặc mùi rượu. Giận lắm, nhưng cũng sợ anh ta bị cảm nên tôi dìu anh ta vào phòng truyền thống, dấp cho anh ta cái khăn ấm, làm cho anh ta bát mì tôm. Anh ta ngồi ngắm bát mì rất lâu, rồi nhìn tôi, nở nụ cười hiền lành: "Thật tốt phúc khi lấy được người vợ như cô".
Gương mặt nhăn nhó, cáu kỉnh của anh ta giãn nở, trông hiền lành, dễ chịu. Tôi sững người, đánh đổ cả cốc nước vào người. Qua vài người trong trường, tôi biết thêm về Q., vợ anh ta buôn bán, nhiều tiền nhưng lại bỏ bê gia đình. Các con cũng theo phe mẹ, coi thường bố. Anh ấy vì thế mà buồn phiền, rầu rĩ.
Từ đó, chiều nào khi tôi làm muộn, anh ta pha cho tôi tách trà, rồi lôi chiếc xe đạp của tôi ra lau chùi, tra dầu mỡ. Còn tôi mang mấy quả trứng để nấu mì tôm cho cả hai cùng ăn. Vừa ăn, chúng tôi vừa trò chuyện, cười đùa. Anh ấy luôn nhìn thẳng vào tôi với ánh mắt trìu mến, ấm áp. Chúng tôi phải lòng nhau.
Trong xã, chẳng việc gì qua nổi những con mắt thọc mạch, tình cảm của chúng tôi nhanh chóng bị phát giác, rồi đến tai chồng con. Nhà tôi mở cuộc "đấu tố". Bố mẹ, anh chị chồng, chồng và các con tôi ngồi trên phản, tôi được chỉ định ngồi dưới nền nhà.
Mẹ chồng tôi nổ phát súng đầu tiên: "Tôi không ngờ cô bạc tóc mà còn chưa chót đời. Cô thử soi gương xem đã đẹp mặt chưa. Đồ lăng loàn, mất nết". Chị chồng tôi bảo: "Xinh đẹp, trẻ trung lắm mà còn ngoại tình. Phúc nhà cô to bằng cái đình thì cô mới cưới được em tôi. Vứt ra đường chẳng ai nhặt còn bày đặt ngoại tình. Cô cho thằng đó bao nhiêu tiền để nó ngủ với cô".
Chồng tôi mặt đỏ găng, nghiến chặt răng nhưng nói lại từ tốn: "Tôi tưởng cưới kẻ xấu xí như cô thì nhà cửa sẽ êm đẹp, cô an phận chăm lo gia đình, ai ngờ đến già lại đổ đốn".
Con gái tôi gào khóc: "Mẹ sỉ nhục bố, làm hại con. Sao mẹ có thể cặp bồ với một người không ra gì, một người bị vợ con khinh bỉ, sỉ nhục".
Còn rất nhiều lời khó nghe nữa. Nhưng tóm lại, có mấy lý do khiến gia đình tôi bị hạ nhục và không thể hiểu nổi: Việc tôi vừa già, vừa xấu, có chồng đẹp trai, tốt nết, thế mà còn ngoại tình với một kẻ khố rách áo ôm là không thể chấp nhận được, là sự bại hoại nhân cách, làm tủi hổ chồng con, họ hàng.
Cuối cùng thì mọi người đưa ra kết luận: Dù tôi đã sai lầm, trót dại nhưng vì sự êm đẹp của gia đình nên mọi người đều bỏ qua cho tôi. Tôi nên biết điều mà sống cho trót tuổi già, để uy tín gia đình không bị ảnh hưởng.
Sau khi mọi chuyện vỡ lở, Q. cũng đã xin thôi việc đi biệt tích. Hình như anh ấy vào Nam tìm đồng đội cũ. Còn tôi xin ly hôn, bất chấp sự kinh ngạc của bố mẹ, chồng con, anh em, bè bạn. Mọi người không hiểu sao tôi không biết ăn năn, hối lỗi, quay về với gia đình, sao tôi lại mặt trơ, sao tôi lại không biết ơn sự tha thứ của mọi người.
Tôi vừa xấu vừa già, vừa lăng loàn, có chồng đẹp trai mà còn không biết hối cải. Các con tôi cũng xúm vào bảo mẹ "bị thần kinh", "không đáng là mẹ", "chạy theo trai".
Tôi không giải thích. Tôi ly hôn không phải vì Q. Tôi chỉ muốn giữ chút lòng tự trọng trong chút thời gian còn lại của cuộc đời mình. Chút tự trọng cho chính giá trị bản thân tôi chứ không phải chút bố thí, ban ơn của bất kỳ ai.
Lấy người chồng hơn 30 tuổi vì bị 'ép duyên'. Khi gặp lại bạn trai cũ, tôi lao vào vòng tay anh không chút đắn đo. Thế nhưng, chưa lúc nào tôi cảm thấy vui vẻ.
" alt=""/>Nữ hiệu phó bị cả gia đình quay lưng khi ngoại tình với bảo vệ