您的当前位置:首页 > Thế giới > Truyện Nhất Dạ Tiêu Hồn 正文

Truyện Nhất Dạ Tiêu Hồn

时间:2025-01-21 04:46:11 来源:网络整理 编辑:Thế giới

核心提示

Đêm khuya đầu xuân,ệnNhấtDạTiêuHồtỷ số mu ánh trăng như nước, đầy sao lấp lánh. Gió nhẹ khe khẽ lướttỷ số mutỷ số mu、、

Đêm khuya đầu xuân,ệnNhấtDạTiêuHồtỷ số mu ánh trăng như nước, đầy sao lấp lánh. Gió nhẹ khe khẽ lướt, trong không khí đâu đây có hương hoa say lòng người.

Hồ Khuynh Tuyết cùng Lăng Sương theo thường lệ pha một ấm trà lài, ngồi trên nóc lẳng lặng ngắm vô số ánh đèn lấp lánh.

“Khuynh Tuyết, nên nhập học đi chứ? Học phí đủ chưa?” Lăng Sương nhấp một ngụm trà lài, tao nhã tựa tiên nữ trong tranh.

“Ừm.” Hồ Khuynh Tuyết “ừm” qua loa một tiếng, cho có lệ.

Lăng Sương đặt trà lài trong tay xuống, nhàn nhạt nói, “Em cái gì đủ tiền? Trộm? Cướp? Trên trời rơi xuống?” Cùng sống dưới một mái hiên, nàng đã quá rõ Khuynh Tuyết.

Khuynh Tuyết vẻ mặt buồn bã, nhìn đèn nê-ông phía xa xa khe khẽ thở dài, “Chị Lăng, em không thể liên luỵ chị nữa.” Liên luỵ? Nàng Lăng Sương sẽ không tuỳ tiện cứu người. Từ cái khắc nàng đứng ra cứu Khuynh Tuyết, các nàng đã là chị em.

“Không có tiền thì nói chị nghe.” Một đợt gió thổi lại, sợi tóc mềm lướt qua đôi gò má hơi tái của Lăng Sương.

Khuynh Tuyết nhẹ than, “Ai, chị à, chị cũng không có tiền a.”