当前位置:首页 > Nhận định > Nhận định, soi kèo Getafe vs Villarreal, 19h00 ngày 30/3: Vị thế lung lay 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Bằng các biện pháp nghiệp vụ, cơ quan công an xác định Mai Tấn Thưởng là đối tượng nghi vấn nên triệu tập làm việc.
Ban đầu Thưởng tỏ ra không hợp tác, quanh co, chối tội. Tuy nhiên, với những chứng cứ từ cơ quan công an, Thưởng đã thừa nhận hành vi giết chết anh Đ.
Thưởng khai, tối 23/1 (tức mùng 2 Tết Quý Mão), anh Đ. đến nhà Thưởng chơi và ăn nhậu. Sau đó 2 người xảy ra mâu thuẫn. Lúc này Thưởng đã dùng kéo và búa đánh nhiều lần vào người anh Đ. rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau phát hiện anh Đ. tử vong, Thưởng đã đưa thi thể nạn nhân giấu ở con mương khô phía sau nhà.
Được biết, đối tượng Mai Tấn Thưởng từng có 2 tiền án về tội “Xúi giục người khác tự sát” và “Cố ý gây thương tích”.
Ngày 5/7, BS.CKII Nguyễn Bá Mỹ Nhi, Giám đốc Trung tâm Sản Phụ khoa, cho biết bé Thy mắc hội chứng Herlys-Werner-Wunderlich. Hội chứng này đặc trưng bởi ba bất thường gồm tử cung chia đôi, một thận và bế đường ra kinh nguyệt của một tử cung do có vách ngăn.
Bác sĩ Mỹ Nhi giải thích trong thời kỳ phôi thai, khoảng 8-9 tuần, hai ống cận trung thận hoặc ống Muller hợp nhất để tạo thành tử cung, cổ tử cung, phần trên âm đạo, niệu đạo nữ. Nếu ống Muller hợp nhất không thành công sẽ gây các dị tật gồm giảm sản hoặc bất sản, tử cung hai sừng, tử cung một sừng, các dị tật âm đạo. Trong đó, hội chứng Herlys-Werner-Wunderlich xảy ra do sự hợp nhất theo chiều dọc và chiều ngang của ống Muller thất bại.
Đến nay, tỷ lệ mắc hội chứng chưa rõ ràng, một số báo cáo ghi nhận khoảng 1/28.000 trường hợp. Theo y văn, người mắc bệnh có triệu chứng nhận biết thường gặp là đau bụng kinh, đau vùng chậu. Tuy vậy, triệu chứng không đặc hiệu nên bệnh nhân thường bị bỏ qua và chẩn đoán trễ.
"Bé Thy sau 13 năm mới phát hiện bất thường là do đau vùng chậu khi dậy thì", bác sĩ Mỹ Nhi nói, thêm rằng tình trạng này nếu để lâu hơn có thể gây nhiều hệ lụy như dãn to vòi trứng, tử cung ứ máu có thể vô sinh. Phụ nữ trưởng thành, nếu mang thai có thể gây sẩy thai, chậm tăng trưởng, sinh non, tăng tỷ lệ mổ lấy thai, vỡ ối non.
Ban đầu, mọi người xung quanh và ngay cả tiếp viên trên chuyến bay dù kinh ngạc nhưng đều không có động thái can thiệp.
Tuy nhiên, để tránh những vấn đề không mong muốn xảy ra, Gino cùng 2 hành khách khác đã khống chế và trói chặt kẻ gây rối vào chỗ ngồi.
Ngay khi máy bay hạ cánh xuống sân bay quốc tế Los Angeles, hành khách trên đã bị cảnh sát bắt giữ để điều tra.
Đại diện United Airlines cho biết người này cũng đã bị đưa vào danh sách cấm bay hoàn toàn của hãng.
Máy bay sắp hạ cánh, hành khách đột nhiên 'đấm đá túi bụi' ghế ngồi
Thai nghén trong những quán bia ở Munich sau thế chiến thứ nhất, cái chủ nghĩa mà cốt lõi "coi chủng tộc người Arian là thượng đẳng" trên tất cả các chủng tộc khác và có quyền tiêu diệt các chủng tộc khác để tạo ra "không gian sinh tồn" cho chính mình đã không ngừng lớn mạnh, không ngừng đánh bại mọi địch thủ trên con đường vươn lên bá chủ của nó.
Nước Đức phát xít mất một tháng để đánh bại Ba Lan, ba ngày để chiếm Đan Mạch, một tuần để chiếm Bỉ và bốn mươi ngày để nước Pháp quỳ gối. Quân đội Anh bỏ lại toàn bộ vũ khí chạy thoát thân khỏi Dunkirk để mặc cho 100.000 quân Pháp đồng minh chặn hậu bị bắt làm tù binh.
Chuỗi bất bại đó chỉ bắt đầu chững lại vào rạng sáng ngày 22/6/1941, khi những binh lính Đức gốc Áo thuộc sư đoàn bộ binh 45 vượt sông tiến vào một pháo đài mang tên Brest nằm ở cực Tây của Liên Bang Xô Viết.
22/6/1941 là sự khởi đầu của sự suy tàn của chủ nghĩa phát xít. Nhưng phải qua bốn năm đầy máu và nước mắt với hơn 27 triệu người ngã xuống thì chủ nghĩa phát xít mới thực sự tắt thở khi thống chế Keitel ký vào văn bản đầu hàng vô điều kiện.
Người bảo vệ cuối cùng của pháo đài Brest khi bị lính Đức hỏi tên đã trả lời: "Tôi là một người lính Nga". Liên Bang Xô Viết có hơn 100 dân tộc nhưng không ai nghĩ câu trả lời của người lính là thể hiện sự ưu việt của dân tộc Nga trên các dân tộc khác và ai cũng biết rằng anh có thể là người Nga, người Ukraine, người Chechnya hay bất kỳ dân tộc nào khác. Tất cả những người đã sống thời đó, những người lính đến từ Trung Á, từ Caucasus, từ Ukraine, Belarus, hay từ vùng Baltic đều gọi mình là lính Nga. Kẻ thù của họ khi rút chạy cũng gào lên thảng thốt "quân Nga đã tới". Những người Do Thái, những người Slav Đông Âu, cũng trào nước mắt khi thấy ngọn cờ đỏ trên những xe tăng tiến vào thành phố và kêu lên "quân Nga đã tới".
Đó là những năm tháng mà không ai nghĩ bao nhiêu phần trăm trong số người ra trận ai là người Nga, ai là người Ukraine. Họ chỉ nhớ rằng, vào năm 1941, cứ 100 người ra trận thì chỉ có 3 người trở về vào năm 1945. Họ chỉ nhớ rằng sự hy sinh của họ là sự hy sinh chung, và chiến thắng cũng là của chung. Cái chung đó vượt lên phạm vi một dân tộc, một quốc gia, một chủ nghĩa.
Vào tháng 11/1941, trong những đoàn quân diễu hành qua Quảng trường Đỏ tại Moscow rồi tiến thẳng ra mặt trận, có lữ đoàn quốc tế với những người con của rất nhiều dân tộc trên thế giới. Họ là những chiến sĩ cộng hòa Tây Ban Nha, những du kích quân Nam Tư, Hy Lạp, những người Bulgaria, Hungaria, người Ba Lan và cả 6 người châu Á tới từ một đất nước xa xôi có tên là An Nam thuộc Pháp. Chúng ta đều biết điều đó và lịch sử đều ghi rằng những đơn vị Hồng quân, những người Nga đã tiến thẳng ra mặt trận từ nơi diễu binh. Người ta đều biết là tinh hoa và phần sinh lực lớn nhất của quân đội Đức quốc xã đã vùi thây ở mặt trận phía Đông. Và cái giá phải trả cho điều đó là hơn 27 triệu người đã hy sinh. Tất cả họ đều được gọi chung là 27 triệu người Nga đã ngã xuống cho chiến thắng.
70 năm sau, có những người cố viết lại lịch sử khi nói rằng quốc gia của họ, dân tộc của họ đã chết bao nhiêu người để tiêu diệt chủ nghĩa phát xít. Họ cố tình lờ đi sự thực là trong các đơn vị tiến vào nước Đức (dù các phương diện quân đó có mang tên Ukraine hay Belarus) thì mỗi đơn vị đều có tất cả thành phần dân tộc của Liên Bang Xô Viết.
Những người đó, vì những toan tính tư lợi ngày nay, sẵn sàng quên mất rằng khái niệm nước Nga, quân Nga, người Nga trong những năm tháng đó không hề đại diện cho dân tộc Nga hay ý tưởng cộng sản của Liên Bang Xô Viết mà nó là tượng trưng cho sự giải phóng khỏi chủ nghĩa phát xít. Sau 70 năm, tuy ít nhưng vẫn còn đó những người lính, cả Hồng quân lẫn quân đội Đồng minh, những người dân thường có thể làm chứng rằng vào năm 1945, tiếng kêu "quân Nga đã tới" đồng nghĩa với "giải phóng".
Tôi nói với bạn tôi rằng, dù có những nhà lãnh đạo của các nước văn minh cố gắng gắn cuộc diễu binh trên quảng trường Đỏ với sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc Nga, nhưng tôi thấy khác. Tôi sẽ thấy những người con, cháu của những người đã đổ máu để tiêu diệt chủ nghĩa phát xít, những người đến để tưởng nhớ sự hy sinh của những người giải phóng. Mà khi ra trận, không bao giờ họ nghĩ rằng họ đang gieo mầm cho chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi.
Tâm hồn tôi sẽ có mặt ở đó, Quảng trường Đỏ - nơi diễn ra cuộc diễu binh kỷ niệm 70 năm ngày Chiến thắng Phát xít. Tôi tin rằng, tất cả những người đã ngã xuống cũng sẽ có mặt. Họ sẽ lại cùng diễu binh trên quảng trường như họ đã từng diễu binh rồi ra thẳng mặt trận như những ngày tháng 11 tăm tối năm 1941. Tôi sẽ dõi mắt tìm 6 khuôn mặt của những người Châu Á của một nước An Nam nô lệ, 6 con người tự do dấn thân vào trận đánh thắng đầu tiên của nhân loại đối với chủ nghĩa phát xít trước cửa ngõ Moscow.
Ngày mai bạn đừng hỏi bài hát "Tạm biệt người con gái Slav" được cất lên để cho ai. Bản nhạc đó được cất lên cho tất cả những người đã ra trận trong bốn năm đằng đẵng đó, cho tất cả những người hôm nay biết trân trọng những gì mà người trước đã hy sinh và để lại.
Ngày mai, hãy gặp tôi ở đó!
Thái Bảo Anh
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt="Ngày chiến thắng"/>Theo điều tra ban đầu, khi đang chở bạn gái đi trên đường Hai Bà Trưng (TP Quảng Ngãi), Khải bị nhóm của Nguyễn Minh Khánh (trú phường Nghĩa Lộ, TP Quảng Ngãi), Nguyễn Nhật Trung (trú huyện Tư Nghĩa) cùng nhiều thanh niên khác chặn đầu xe, rượt đánh.
Trong lúc bị vây đánh, Khải rút dao bấm mang theo trong người ra đâm Khánh, Trung và một thanh niên khác.
Sau đó Trung được đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đà Nẵng nhưng do vết thương quá nặng nên đã tử vong; còn Khánh đang được điều trị tại Bệnh viện Đa khoa Quảng Ngãi.
Được biết, trước khi xảy ra vụ việc giữa Khải và nhóm Trung, Khánh có xảy ra mâu thuẫn.
" alt="Chở bạn gái đi chơi bị rượt đánh, thanh niên rút dao đâm 3 người"/>Chở bạn gái đi chơi bị rượt đánh, thanh niên rút dao đâm 3 người
![]() |
At the Việt Nam-Laos-Cambodia annual defence ministerial meeting in Phnom Penh.VNA/VNS Photo |
PHNOM PENH – Defence ministers of Việt Nam, Laos, and Cambodia convened their annual meeting in Phnom Penh on November 25 to reinforce trilateral cooperation in the field.
Vietnamese Minister of National Defence General Phan Văn Giang noted that the ties are essential for maintaining peace, stability, and development in each nation. Expressing Việt Nam’s gratitude for the support from Laos and Cambodia in its past struggle for independence and reunification and current national development, he affirmed the country’s commitment to prioritising and strengthening its trusted and close relationship with the two neighbours.
Lao Defence Minister General Chansamone Chanyalath underscored the military's pivotal role in cultivating and safeguarding the trilateral friendship and solidarity, while his Cambodian counterpart General Tea Seiha praised the effectiveness of such defence collaboration and its contributions to border security, peace, and stability as well as the ASEAN Community’s development.
The three defence ministers reached consensus on several key areas of future cooperation, including the maintenance of the annual meeting mechanism and joint military training and exercises to address non-traditional security challenges as well as the enhancement of public communications and education to reinforce trilateral solidarity and counter misinformation and sabotage from hostile forces. Also important is their border security collaboration, which covers sharing information, conducting joint patrols, and creating conditions conducive to border economic growth. The sides should also continue supporting each other in international and regional forums, particularly within ASEAN mechanisms such as the ASEAN Defence Ministers' Meeting (ADMM) and ADMM-Plus.
Earlier in the day, the ministers attended a joint rescue exercise in Kampong Chhnang province. Conducted from November 18-25, the exercise focused on disaster response to collapsed structures and involved nearly 700 personnel, including 563 from the Royal Cambodian Armed Forces, 64 from the Lao People's Army, and 71 from the Việt Nam People's Army.
The delegations also visited Tep Pranom high school in Kandal province, where General Giang and the Vietnamese delegation donated 30 computers to support its teaching and learning activities. VNS
" alt="Việt Nam, Laos, Cambodia hold annual defence ministerial meeting"/>Việt Nam, Laos, Cambodia hold annual defence ministerial meeting
Một hôm, chồng tôi đi làm về trễ hơn mọi ngày, bảo gặp lại bạn cũ. Những ngày sau anh có vẻ ít nói và như đang có điều gì đó phải suy nghĩ, hỏi thì anh chỉ lặng im. Cuối cùng, anh cũng mở lời với tôi, chỉ có điều, tôi như đã được sắp đặt sẵn trong "kế hoạch cuộc đời" của anh. Chồng tôi bảo mình ly hôn hình thức, để anh kết hôn (cũng chỉ là hình thức) với cô bạn cũ đang định cư cùng gia đình bên Úc. Cô ấy sẽ bảo lãnh cho anh sang đó, lo công ăn việc làm cho anh, khi nào ổn định anh sẽ đón hai mẹ con qua. Tất nhiên tôi không đồng ý, nhưng anh kiên trì thuyết phục. Anh nhẹ nhàng phân tích cho tôi nghe đủ mọi điều tốt đẹp, hợp lý. Anh còn bảo, cô bạn ấy là bạn cũ từ hồi đi học, thấy hoàn cảnh bạn bè khó khăn thì giúp vô tư chứ không có ý gì. Không hiểu sao lúc đó tôi nghe những lý lẽ của anh thật thuyết phục. Rồi tôi cũng đồng ý.
Chúng tôi làm thủ tục ly hôn nhưng thực tế vẫn là vợ chồng, khi đó con trai tôi mới năm tuổi. Anh sang Úc gửi tiền về đều đặn nên cuộc sống của mẹ con tôi tốt hơn rất nhiều. Khoảng cách giữa chúng tôi như cũng không xa cách lắm vì vợ chồng, cha con vẫn thường liên lạc, trò chuyện với nhau qua webcam, voice chat... Mỗi năm anh về thăm mẹ con tôi một lần vào dịp Tết, rồi lại đi. Thời gian cứ thế trôi, anh luôn động viên hai mẹ con ráng chờ ngày đoàn tụ. Chờ đợi ngày đó là mục đích bao trùm lên cuộc sống của mẹ con tôi trong suốt một thời gian dài vắng anh. Nhưng, đến Tết vừa rồi anh mới lo được thủ tục bảo lãnh. Tôi chưa kịp mừng thì anh bảo chỉ bảo lãnh được mình con trai. Anh giải thích, chỉ bảo lãnh được cho từng người, dặn tôi hãy ráng chờ thêm. Tôi nghe hụt hẫng vô cùng, nhưng biết phải làm sao khi tất cả như đã an bài. Tôi nhận ra mình thật dại dột khi đặt hết lòng tin vào những điều chỉ nghe mà không thể thấy, không thể biết.
Trước đây, khi tôi chấp nhận kế hoạch của anh, gia đình tôi đã cản, bảo tôi nên suy nghĩ thật kỹ, nhưng tôi tin anh. Sau khi anh đi được vài năm, có người còn bảo anh đang sống hạnh phúc với cô người yêu cũ bên đó cùng một bé gái con của họ. Nhưng, mỗi lần anh về thăm, tôi hỏi thì anh phủ nhận. Tình cảm vợ chồng vẫn mặn nồng, anh đã xóa tan những nghi ngại trong tôi...
Gần tám năm qua, mẹ con tôi chờ đợi anh với niềm tin về một tương lai tốt đẹp. Giờ đây, khi con trai đi rồi, còn lại một mình, nhớ con quắt quay, tôi mới cảm nhận mình đã mất hết. Tôi còn biết bấu víu vào đâu để tin rằng anh sẽ quay lại? Năm nay tôi đã 42 tuổi, còn cơ hội nào để có thể đoàn tụ với chồng con?
(Theo Phunuonline)
" alt="Cho chồng kết hôn với người cũ"/>Cả hai tác phẩm như những hành trình dài, dẫn người đọc rảo bước cùng tác giả, cảm nhận nhịp sống Hà Nội qua từng trang văn. Bằng lối kể gần gũi, giàu tư liệu và chiều sâu khảo cứu, Nguyễn Ngọc Tiến tái hiện một Hà Nội vừa chân thực, vừa đậm dấu ấn lịch sử, khiến độc giả như đứng giữa lòng thành phố, nghe Hà Nội kể lại những năm tháng thăng trầm.
Đi ngang Hà Nộivà Đi dọc Hà Nộimang đến thông tin quý giá về lịch sử, văn hóa và đời sống Hà Nội. Từ các địa danh nổi tiếng như Hồ Gươm, Đền Quán Thánh, chùa Trấn Quốc... đến những bước ngoặt chuyển mình qua từng thời kỳ, tác phẩm khắc họa hình ảnh Hà Nội không chỉ qua phố cổ mà còn qua phong tục, thói quen sinh hoạt và ảnh hưởng văn hóa thời Pháp thuộc.
Bên cạnh việc tái hiện những giá trị văn hóa và lịch sử, Đi ngang Hà Nội và Đi dọc Hà Nộilà “tiếng lòng” của tác giả khi phản ánh những trăn trở về sự thay đổi của thành phố Thủ đô. Hà Nội ngày nay đang phát triển nhanh chóng, nhưng điều này cũng khiến những giá trị truyền thống dần bị nhạt phai.
Nguyễn Ngọc Tiến khéo léo gợi mở vấn đề này trong tác phẩm, không phán xét mà chỉ nhắc nhở nhẹ nhàng như một lời gửi gắm đến thế hệ hôm nay: Hãy trân trọng những gì thuộc về Hà Nội, từ nét kiến trúc cổ kính đến văn hóa ứng xử của người Hà Nội nuôi dưỡng từ hàng nghìn đời nay.
“Đi ngang Hà Nội và Đi dọc Hà Nộicủa Nguyễn Ngọc Tiến đã mở ra một hướng ghi chép, khảo cứu độc đáo về cuộc sống thường ngày của Hà Nội”, Ban giám khảo giải thưởng Bùi Xuân Phái – Vì tình yêu Hà Nội (2012) nhận xét.
Không đơn thuần là những trang viết mô tả bề nổi, tác giả đi sâu vào từng chi tiết dung dị, những câu chuyện đời thường và cả những nét văn hóa lặng lẽ ẩn mình trong nhịp sống của thành phố nghìn năm văn hiến. Những tác phẩm ấy không chỉ là bản hòa âm giữa văn chương và lịch sử, mà còn là lời yêu nồng nàn dành cho Hà Nội, khơi dậy trong mỗi người tình yêu và sự trân trọng đối với thành phố thân thương.