当前位置:首页 > Thời sự > Nhận định, soi kèo Cincinnati vs Tigres UANL, 6h30 ngày 5/3: Quyết giành ưu thế 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhưng chồng cô vẫn bỏ mặc gia đình mà họ đã cất công xây dựng trên mọi điều tiếng dèm pha của xã hội. Đã hai lần lấy chồng, cô vẫn chưa nếm trải hạnh phúc, chưa một lần chồng cô đưa cô đi chơi, chưa một lần mua gì tặng cô. Hai vợ chồng gần nhau cứ như hai khúc gỗ, cô hỏi gì chồng cô trả lời, sáng hôm sau anh lại xách cặp đi làm.
Cứ thế 21 năm trôi qua, các cháu của cô đã lớn, bắt đầu xây dựng gia đình. Điều cô đau lòng nhất là những đứa con này lại ghét dì, không cho dì tham gia bàn bạc chuyện cưới xin của chúng. Cô không hiểu vì sao chúng lại làm thế, cô không có công sinh đẻ nhưng cũng có công chăm sóc chúng. Trong một lần tranh luận chúng đã đẩy cô xuống mương nước sau nhà. Tủi nhục, cô kể cho chồng nghe, tưởng chồng cô sẽ dạy dỗ các con nhưng chồng cô lại hùa với chúng. Lúc này, tình nhân của chồng cô chính là người bạn gái hàng xóm mà cô hay tâm sự. Chồng cô công khai gọi điện, nhắn tin với tình nhân cho cô nghe thấy. Tệ bạc hơn anh ta còn đi nói với mọi người rằng cô buôn bán lấy tiền cho tình nhân. Anh ta nghĩ đứa con gái mà họ đã có chung không phải con anh ta.
Quá chán chường và thất vọng cô không biết phải làm gì cả, chỉ biết than thở rằng âu cũng là cái số.
(Theo PNO)" alt="Định mệnh buồn của người đàn bà bỏ chồng để lấy anh rể"/>Mất gần 20 phút, bé trai sơ sinh hơn tuần tuổi mới uống hết vài chục ml sữa. Võ Trần Thanh Phương vỗ vỗ cho cậu bé ợ hơi rồi đặt lại chiếc nôi màu xanh. Liếc nhìn điện thoại đã 3h sáng, cơn buồn ngủ chưa được “dỗ dành” lại ập đến.
Mắt Phương díu lại. Cô ngồi tựa vào tường định chợp mắt dăm phút thì tiếng một bé gái gần đó ọ ẹ rồi khóc ré lên. Phương vội chạy tới thủ thỉ: “Ơi! Sao thế con, vừa ăn được một lúc mà. Thế này thì chắc lại khó chịu ở cái mông xinh rồi!”.
Phương liền mở bỉm kiểm tra, lấy khăn vải khô nhúng vào nước ấm lau sạch sẽ cho bé. Xong xuôi, cô mặc bỉm mới, cuốn lại chăn rồi đưa bé trở lại nôi. Tất cả mọi thao tác được Phương thực hiện một cách thuần thục dù cô chưa một lần sinh nở.
![]() |
Tình nguyện viên sẽ thức suốt đêm chăm 6-7 bé. |
Thanh Phương (33 tuổi) làm nghề giáo viên ở TP. Hồ Chí Minh cùng chồng kết hôn 7 năm nay nhưng chưa có được cơ hội làm mẹ. Ngay khi hay tin Bệnh viện Hùng Vương thành lập Trung tâm H.O.P.E (số 11 Lý Thường Kiệt, Quận 5) để chăm sóc những trẻ sơ sinh có mẹ mắc Covid-19 chưa thể đón về, Phương đã đăng ký tham gia.
Trải qua vòng kiểm tra sức khỏe, Phương được nhân viên điều dưỡng của bệnh viện tập huấn các kỹ năng chăm sóc trẻ sơ sinh trong vòng 2 ngày. Ngoài ra, cô còn được dạy thêm các cách xử lý tình huống khi trẻ sặc sữa, nôn trớ, cách nắm bắt nhu cầu của trẻ qua tiếng khóc…
Ở trung tâm có hai ca trực mỗi ngày. Ca 1 từ 7h sáng đến 5h chiều và ca 2 từ 5h chiều đến 7h sáng hôm sau. Mỗi nhân viên tình nguyện như Phương sẽ phụ trách khoảng 6 bé, cho các bé uống sữa, thay bỉm, ru ngủ… “Lấy nhau một thời gian dài rồi nhưng vợ chồng mình chưa có con. Vậy nên khi vào đây làm công việc của một người mẹ, mình hạnh phúc lắm”, Phương nói.
![]() |
Phương cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì được làm công việc ý nghĩa này. |
Mấy ngày đầu mới đảm nhận công việc của một bà mẹ bỉm sữa, Phương thấy hơi đuối sức. Bởi chưa khi nào cô thức trắng đêm nhiều như vậy. Để chống chọi với cơn buồn ngủ, cô đành tìm đến cà phê - loại đồ uống mà trước đây cô không hề thích một chút nào. Có lúc Phương lại liên tục vỗ nước vào mặt để tỉnh táo hơn.
“Khi các con qua đây, nhìn bé nào cũng non nớt. Nhưng sau một vài tuần, các con đã cứng cáp hơn. Nét mặt có hồn hơn bởi ngoài được vệ sinh và cho ăn, hàng ngày, các con còn được các mẹ, các cô trò chuyện, vỗ về hát ru”, cô giáo này chia sẻ.
Mẹ “đứng hình” khi con bế trẻ sơ sinh
Đang đi làm tại một công ty ở TP. Hồ Chí Minh nhưng khi biết có hàng trăm em nhỏ phải xa mẹ từ giây phút lọt lòng vì Covid-19, Kim Tiền (SN 1999) đã gọi điện xin tạm gác lại công việc. Tiền bảo, nếu có bị cho nghỉ thì sau này kiếm việc khác cũng được, còn bây giờ có quá nhiều người cần giúp đỡ nên cô không muốn bỏ qua cơ hội chung tay chống dịch này.
![]() |
Các cô gái trẻ không còn ngại việc vệ sinh, thay tã cho các bé. |
Để gia đình không phiền lòng, ban đầu Tiền giấu nhẹm chuyện đi làm bảo mẫu. Đến ngày thứ 2, mẹ cô gọi điện video, nhìn thấy con gái mặc bộ đồ màu hồng, cầm bình sữa cho trẻ sơ sinh ăn bà đã “đứng hình” trong giây phút. Bà rối rít hỏi: “Con ai đây? Con đang ở đâu đấy?”. Lúc này, Tiền mới nói thật về công việc mình làm và được mẹ hết lòng ủng hộ.
Tiền kể, hôm đầu tiên, vì công tác bàn giao mất nhiều thời gian hơn dự kiến nên các tình nguyện viên đợi từ sáng đến chiều các bé mới được đưa đến. Ngay khi chiếc xe chở bé xuất hiện, ai nấy ùa ra như đón con của mình vậy.
Nhìn những đứa trẻ nhỏ xíu, na ná nhau nằm một hàng dài trên xe đẩy, đôi mắt long lanh. Tiền thấy trong lòng trào dâng nỗi niềm khó tả. Giây phút ấy, cô gái chợt nghĩ đến việc những người mẹ sinh con ra mà không được gần con thì đau lòng nhường nào. “Vậy nên, mình tự dặn lòng sẽ yêu thương các bé trong giai đoạn khó khăn này để phần nào bù đắp cho các bé”, cô gái trẻ nhớ lại.
![]() |
Sau một thời gian chăm sóc, “các mẹ” đã nắm được thói quen của từng trẻ. |
Những đêm đầu tiên, Tiền khá sốc vì công việc chăm bé vất vả hơn những gì cô hình dung. Nhiều bé mới được vài ba ngày tuổi “ngủ ngày cày đêm” nên các tình nguyện viên phải bế trên tay một hồi lâu vì cứ đặt xuống thì các bé lại khóc. “Tiếng khóc của bé này lại làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của bé khác. “Cứ dỗ được bé này thì bé kia lại dậy”, Tiền chia sẻ.
Là một cô gái trẻ, ban đầu, kiến thức chăm sóc trẻ sơ sinh của Tiền hoàn toàn là con số 0. Lần đầu bế các bé trên tay, cô chỉ sợ rớt vì bé nào cũng quá nhỏ. Trước đây, nếu nhìn thấy bãi nôn trớ hay bỉm bẩn, Tiền còn cảm thấy sợ thì khi vào trung tâm, cô đã không thấy ngại bất cứ việc gì nữa.
![]() |
Giờ đây Tiền có thể hai tay bế hai bé, chân vẫn có thể đẩy chiếc nôi cho một bé khác. Cho trẻ ăn đòi hỏi sự tỉ mẩn, kiên nhẫn, nhất là với những trẻ ăn chậm, dễ nôn trớ. Chính vì vậy Tiền bảo, trước đây, cô là một người khá kiên nhẫn, nhưng giờ thì sự kiên nhẫn đó lại được nâng lên một “tầm cao mới”.
Thấy mẹ đến đón con, ai nấy mừng như trúng số độc đắc
Chị Võ Thị Ngọc Diệp - Trưởng phòng Điều dưỡng Bệnh viện Hùng Vương cho hay, các tình nguyện còn rất trẻ, có người là biên tập viên, sinh viên, giáo viên mầm non…
Một số người còn chưa có gia đình, chưa sinh con. “Khi vào đây, các bạn không được về nhà mà ăn nghỉ tại chỗ. Tuy vậy, ai cũng nhiệt tình và chấp nhận điều kiện sinh hoạt khép kín. Khi nào hỏi thăm các bạn ấy cũng “hăng” lắm, cứ kêu còn bé nữa không, cho qua em tiếp”, chị Diệp kể.
Theo chị Diệp, hiện có khoảng 60 bé đang được chăm sóc tại trung tâm. Nhiều bé vì gia đình đều là F0 nên không có ai đến đón. Nhiều bé thậm chí còn không liên lạc được với gia đình, không biết người thân đang ở nơi nào.
![]() |
Có bé nhờ được người dì lên đón nhưng dì đến nơi test lại bị dương tính Covid-19 nên đành để cháu ở lại. Có bé đã qua đầy tháng rồi mà vẫn chưa được về nhà.
Theo chị Diệp, những đứa trẻ phải tách mẹ từ khi lọt lòng vì Covid-19 rất thiệt thòi. Nhiều ca sinh xong mẹ chưa kịp nhìn và nhớ mặt con. Nhớ về con có khi chỉ có tiếng khóc. Có trường hợp mẹ không qua khỏi vì covid-19, rất xót xa.
“Chính vì vậy khi các bé được gia đình đón về, các mẹ ở đây vô cùng vui mừng. Nếu là đích thân mẹ tới đón nữa thì ai cũng thấy như mình trúng số độc đắc vì biết chắc đứa trẻ này vẫn còn có mẹ. Bé sẽ không bị mồ côi”.
Hồng Anh
Ảnh: Nhân vật và bệnh viện cung cấp
Nhân viên y tế phải ăn ngủ dài ngày trong bệnh viện, bị coi là F1 khi ra khỏi bệnh viện… liệu có phù hợp với một kịch bản chống dịch dài hơi?
" alt="Chuyện ở nơi những bé sơ sinh phải xa mẹ vì Covid"/>
Cứ một tháng, anh xã Nguyệt lại phải đi công tác 1-2 lần. Đợt công tác có khikéo dài 1 tuần, có đợt chỉ 2-3 ngày. Mỗi lần anh xã đi công tác dài ngày, Nguyệtlại mất ngủ vì chỉ sợ anh có bồ bên ngoài. Có gặng hỏi thì anh xã Nguyệt một mựcbảo vì công việc nên mới phải đi.Trước đây, lần nào đi công tác về, anh xãNguyệt cũng nồng nặc mùi rượu vì bảo phải đi tiếp khách. Nhưng mấy tháng trở lạiđây, theo Nguyệt để ý, anh xã đi công tác về là vui phơi phới và không có mùirượu bia như trước. Thấy có chuyện không ổn, Nguyệt quyết tâm theo dõi.
Lúc đầu, Nguyệt định thuê thám tử theo dõi. Nhưng được sự mách nước của một chịtrong cơ quan, Nguyệt nhờ anh trai mượn ô tô riêng của chồng và thuê người bímật đến lắp thiết bị giám sát, định vị vào xe để có thể giám sát hành trình, địađiểm trên xe của chồng.
Nguyệt tâm sự: “Từ ngày bí mật lắp thiết bị định vị ở xe không cho chồng biết,mình có thể ngồi nhà theo dõi xe của chồng. Nếu chồng đi làm về mà hay qua mộtnơi, mình sẽ biết được qua máy tính giám sát ở nhà ngay. Như vậy mình sẽ biếtchồng đi đâu sau giờ làm”.
Từ ngày giám sát chồng từ xa, Nguyệt cũng ngã ngửa người khi phát hiện ra saumỗi chuyến công tác về, chồng Nguyệt khi thì ghé vào nhà ông bạn là chủ chứa cờbạc, khi thì hẹn hò với bồ.
Đặc biệt, nhờ có thiết bị giám sát, Nguyệt biết chồng rất hay hẹn hò với bồ.Nguyệt còn biết chi tiết, chồng hay đánh xe đến đón bồ ở địa điểm cụ thể nào sauchuyến đi công tác về.
Một lần, thấy chồng đi công tác về mà không chịu về nhà ngay. Xem lịch sử xe đithì Nguyệt biết chồng đang hẹn với bồ để "mèo mỡ" ở một địa điểm nào đó. Nguyệtlên kế hoạch phục ngay ở địa điểm này và bắt tận tay đôi tình nhân đang taytrong tay với nhau.
Ban đầu, dù bị bắt tận tay nhưng chồng Nguyệt vẫn chối đây đẩy và bảo đó là tiệnđường đưa khách hàng về nhà. Không chịu được ông chồng lừa dối, Nguyệt đã chochồng xem lại lịch sử của xe đi.
Lúc ấy, chồng Nguyệt mới cúi đầu nhận: “Vì đi công tác căng thẳng quá nên khikết thúc, anh muốn tìm bồ giải khuây. Khi đã gặp bồ rồi, "mèo" đều không từ chối"mỡ" khi "mỡ" đã được đặt ở miệng”.
Cứ tưởng sau lần bị bắt quả tang đó, chồng Nguyệt sẽ chẳng dám tiếp tục bồ bịchtrong chuyến công tác. Nào ngờ mới đây, trong chuyến đi công tác Campuchia 2tháng, anh lại có nhân tình mới. Dù lần đi công tác này của chồng, Nguyệt đã bắtchồng ngày nào cũng online chat chit và ngắm nhau qua webcam.
Ban ngày, hai vợ chồng Nguyệt đều có thể nhìn thấy nhau và quan sát nhau quawebcam trong lúc làm việc. Tối về thì lại online ngắm nhau làm việc và cả lúc...ngủ. Vì "quản chồng" từ xa như thế nên Nguyệt rất yên tâm.
Vậy mà, hôm trước chồng Nguyệt vừa về Việt Nam, hôm sau đã có một cô đồng nghiệpngười Cam, nói được tiếng Việt gọi điện cho anh. Vừa thấy điện thoại của cô đồngnghiệp này, chồng Nguyệt phải chạy ra ban công nghe điện thoại với thái độ lolắng và cố tỏ vẻ dửng dưng.
Nhận thấy chồng ứng xử bất thường và cách nói chuyện điện thoại không tự nhiênnên Nguyệt gặng hỏi. Tuy nhiên, chồng chỉ nói là đồng nghiệp bên Campuchia hỏichuyện công việc.
Thấy nghi ngờ, Nguyệt mò pass nick skype của chồng và lục lọi nick trong listskype thấy cũng có nick của cô đồng nghiệp ấy. Trong khi chồng Nguyệt thườngkhông add nick của bất kỳ ai trong công ty ở bên Campuchia bởi anh thường làmviệc với nhiều người quan trọng hơn chứ không phải là với cô nhân viên ấy.
Thấy lạ, Nguyệt còn giả vờ là chồng vào chat với cô kia hỏi han bình thường.Nghe cách nói chuyện của cô đồng nghiệp ấy, Nguyệt đoán ra ngay là con mồi kiasập bẫy và chồng Nguyệt cũng đã "lên giường" với cô ta trong thời gian công tácở Campuchia.
Nói về điều này, Nguyệt thất vọng và buồn bã tâm sự: “Nhiều lúc chồng đi côngtác, mình cứ suy nghĩ và lo lắng, liệu chồng mình có được ai khác làm thay nhiệmvụ 'vợ' của mình không? Và mình đã biết sự thực, chồng thường xuyên có ngườithay thế. Mình chỉ biết lạy trời thực tế họ chỉ dừng lại ở mức độ như vậy, khôngđi quá xa. Mình buộc phải cố sống tỉnh bơ khi chồng cứ đi miệt mài thế”.
Lan Anh (Bế Văn Đàn, Hà Đông) cũng rơi vào hoàn cảnh y hệt như Nguyệt. Cũng làsếp một công y tư nhân nên chồng Lan Anh gần như đi công tác ngắn ngày và tiếpkhách triền miên.
![]() |
Ảnh minh họa. |
Mỗi lần chồng đi công tác là người vợ trẻ này lại thấy tủi thân và lo lắng. Bởivì, đi công tác là chồng Lan Anh chỉ biết đến công việc, quên hết vợ con ở nhà.
“Chẳng hiểu công việc bận giải quyết đến đâu mà chồng thờ ơ với hai mẹ con mìnhkinh khủng. Tối đến khi hết việc, chồng cũng chả thèm nhắn tin hỏi han tình hìnhcon cái. Vợ có cái gì muốn khoe hay hỏi thăm chồng là y như rằng lại kêu vợ léonhéo và lèo nhèo” - Lan Anh bực bội nói.
Ban đầu, dù chồng hay đi công tác và suốt ngày công việc, nhậu nhẹt, chẳng quantâm tới vợ con nhưng Lan Anh vẫn rất tự tin với ông chồng chung thủy của mình.Thậm chí, trước những lời ong tiếng ve đồn thổi về chồng đào hoa, Lan Anh vẫn tựtin nói: “Không, chị tin chồng chị không như thế khi đi công tác”.
Thế rồi một ngày, dạo qua các diễn đàn phụ nữ, Lan Anh bắt đầu choáng váng khiđâu đâu cũng thấy chị em tâm sự chuyện chồng ngoại tình đi công tác. Nhân lúcchồng không có nhà, Lan Anh cũng tò mò bật dậy, mở máy tính ở nhà của chồng vàbắt đầu một vài thao tác. Cô không tin nổi sự thật nếu như những chứng cứ chồngchat với nhân tình không đập vào mắt cô.
“Đó mới chỉ là những điều mình thấy khi họ giao tiếp qua messenger thôi. Cònnhững lúc họ cặp với nhau giờ ăn trưa, đi xem phim hoặc rủ nhau cùng đi công tácthì còn thế nào nữa? Thế mà khi đi công tác về, chồng vẫn mua này mua nọ cho vợkiểu như vẫn yêu vợ lắm. Đàn ông luôn dối lừa khi đi công tác sao?” - Lan Anhđau khổ kể.
Chưa hết, Lan Anh càng rùng mình hơn khi thấy chồng có nhân tình mà vẫn nhắn tingọi gái tới phục vụ. Giờ Lan Anh mới biết, thời gian mỗi chuyến công tác là thờigian chồng được tự do “ăn bánh”.
Chồng cô gọi gái ngay sau khi đi công tác với đồng nghiệp về. Chồng gọi gái saukhi giải quyết những việc quá mệt mỏi ở công ty và gọi gái sau khi tổ chức xongcác hội nghị. Chồng cũng gọi gái trước khi bay về với vợ khi đi công tác...“Giámà mình có thể nhầm được thì đỡ đau khổ thế này. Nhưng các lời lẽ nhắn tin ấyđúng là của chồng mình. Bởi vì chúng đủ lịch sự, không thô thiển, không bạo dạn.Nói chung đúng là chồng mình, không phải là con người nào khác. Bỗng dưng mìnhthấy sợ và kinh tởm sau mỗi chuyến công tác về, chồng vẫn đòi hỏi và gần gũi vớivợ như thường” - Người phụ nữ này nói trong thất vọng.
Chồng về, Lan Anh có truy hỏi thì chồng cũng cười thú nhận: “Anh còn bảo, ôi dàotưởng vợ nói chuyện gì to tát, nào ngờ chuyện gọi gái. Anh còn nói việc này quábình thường khi tiếp đối tác, miễn sao xong là thôi. Anh còn nói, đó chỉ là mộtkiểu tiếp khách hoặc giống như thỉnh thoảng đổi gió chút cho thoải mái, xảstress trong công việc".
Dù vẫn cố khuất mắt trông coi, cố suy nghĩ tích cực cho bản thân đỡ đau đầu mỗikhi chồng đi công tác, nhưng với Lan Anh lúc này: "Mình không biết nữa, nhưng từlúc phát hiện sự việc, mình cũng không phanh phui, truy cứu gì chồng thêm. Mìnhchỉ nói cho chồng biết là mình thật sự thất vọng và buồn vì những bí mật mìnhbiết trong mỗi chuyến công tác của chồng”.
(Theo Trí thức trẻ)
" alt="'Bí mật' trong mỗi chuyến công tác của chồng"/>Trong 4 vai chính của “Tây du ký” bản 1986, Sa Tăng là vai diễn trầm lặng nhất. Dù ít đất diễn và lời thoại hơn Đường Tăng, Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới, nhưng qua sự thể hiện của Diêm Hoài Lễ, nhân vật này để lại ấn tượng khó phai trong lòng người hâm mộ, cũng như trở thành “tượng đài” mà bao nhiêu lớp diễn viên sau này không thể phá vỡ.
Diêm Hoài Lễ sinh năm 1936 tại tỉnh Sơn Đông (Trung Quốc). Là “tam sư đệ”, vai vế nhỏ nhất trong bốn thầy trò Đường Tăng, nhưng trong thực tế, ông là diễn viên lớn tuổi nhất đoàn làm phim.
Thời điểm “Tây du ký” bắt đầu khởi quay vào năm 1982, Diêm Hoài Lễ đã 46 tuổi. Đây cũng là vai diễn đầu tiên của ông ở mảng phim truyền hình. Trước đó, ông chủ yếu hoạt động ở mảng kinh kịch. Ông từng tham gia nhiều vở kịch nổi tiếng như Tuổi trẻ một thời, Trí tuệ Uy Hổ Sơn...
Được biết, ban đầu Diêm Hoài Lễ tìm đến đoàn phim Tây du ký để casting vai quốc vương trong phần Trừ yêu ở nước Ô Kê. Tuy nhiên, ông bị loại do không phù hợp. Những tưởng vô duyên với “Tây du ký”, ông lại được nghệ sĩ Đổng Hành Khiết giới thiệu cho đạo diễn Dương Khiết để vào vai Sa Tăng – vốn mãi không tìm được diễn viên vừa ý.
Đến khi hoàn thành hóa trang, đoàn phim mới gật gù rằng, Diêm Hoài Lễ chính là “Sa sư đệ” bước ra từ nguyên tác.
Trước khi trở thành "tam sư đệ" hiền lành, ít nói, Sa Tăng vốn là Quyển Liêm đại tướng trên Thiên Đình, vì lỡ tay làm vỡ chiếc cốc lưu ly nên bị Ngọc Hoàng đày xuống hạ giới. Sa Tăng biến thành yêu quái ở dưới Lưu Sa Hà, làm hại vô số dân lành và đòi ăn thịt trẻ con.
Một mình đảm nhận 10 vai dù “không công”
Trên phim, người hâm mộ đều thấy Diêm Hoài Lễ hóa thân thành công vào một Sa Tăng cao lớn, râu ria xồm xoàm nhưng chân chất, ít nói, điềm tĩnh và chăm chỉ. Nhưng Sa Tăng không phải vai diễn duy nhất của ông trong phim.
Do kinh phí eo hẹp, điều kiện thiếu thốn, đoàn làm phim không đủ tiền để mời diễn viên. Do vậy, các diễn viên phải đồng thời đảm nhận nhiều vai phụ khác. Diêm Hoài Lễ cũng không ngoại lệ.
Ngoài vai Sa Tăng, ông còn thể hiện 8 vai khác, gồm Ngưu Ma Vương, Tây Hải Long Vương, Thái Thượng Lão Quân, Thiên Lý Nhãn, ông lão, hòa thượng, Ngự Mã giám và Quyển Liêm đại tướng.
Vất vả là thế, trong suốt 6 năm cùng đoàn làm phim rong ruổi khắp mọi miền đất nước, ông không nhận bất kỳ một khoản thù lao nào, với mong muốn có thể hỗ trợ một phần cho bộ phim.
Công sức của Diễm Hoài Lễ và các bạn diễn cuối cùng cũng được đền đáp. Sau khi phát sóng vào năm 1986, “Tây du ký” đạt được thành công rực rỡ, không chỉ được yêu mến ở trong nước, mà còn làm “chao đảo” nhiều quốc gia khác. Phim trở thành tác phẩm kinh điển trong lịch sử điện ảnh Trung Hoa, đưa loạt tên tuổi trở thành “bất diệt” trong lòng nhiều thế hệ khán giả.
Phim được chiếu đi chiếu lại hàng trăm lần vẫn giữ nguyên sức hút. Hiện tại, phim đang được phát sóng vào lúc 19h trên VTV2.
Sau “Tây du ký”, Diêm Hoài Lễ còn tham gia nhiều tác phẩm đình đám khác như Tam quốc diễn nghĩa (1991, vai Trình Phổ), Ỷ Thiên Đồ Long ký (1993, vai Tạ Tốn), Đông Chu Liệt Quốc (1996, vai Tề Công) và Kỷ Hiểu Lam (2000, vai Trần Huy Tổ).
Nhờ những cống hiến cho nền nghệ thuật nước nhà, ông được trao tặng danh hiệu Diễn viên cấp 1 quốc gia, và Nghệ sĩ nhân dân toàn quốc.
Cuối đời bị bệnh tật giày vò
Sau bộ phim Kỷ Hiểu Lam, sức khỏe của Diêm Hoài Lễ vốn không tốt lại ngày càng lao dốc. Đến mức, ông phải lỡ hẹn với “Tây du ký” phần 2, quay vào năm 2000.
Được biết, ông bị viêm phổi mãn tính. Theo chia sẻ của “Trư Bát Giới” Mã Đức Hoa, Diêm Hoài Lễ từng bị trúng độc hương muỗi trong thời gian quay “Tây du ký” phần 1, khiến ông bị sưng phổi, ngất xỉu.
Về cuối đời, căn bệnh càng trầm trọng, Diêm Hoài Lễ không thể ngửi, mất vị giác, mắt không nhìn rõ, tai lãng, bất lực trên giường bệnh. Đến ngày 12/4/2009, ông trút hơi thở cuối cùng tại Bệnh viện Millennium Monument ở Bắc Kinh.
Trước lúc qua đời, ông có tâm nguyện được gặp lại “đại sư huynh” và “nhị sư huynh”. Tuy nhiên chỉ có Lục Tiểu Linh Đồng đến kịp.
“Tôn Ngộ Không” từng kể lại khoảnh khắc ấy rằng, nhận được điện thoại của vợ Diêm Hoài Lễ, ông tức tốc chạy đến bệnh viện. Thậm chí chờ thang máy quá lâu, ông không ngại leo thang bộ lên tầng 12 vì sợ không thể gặp mặt “Sa sư đệ” lần cuối.
“Lúc đến nơi, anh ấy đang thở oxy và được các bác sĩ tại đây cấp cứu. Vợ Hoài Lễ ở bên cạnh nói với chồng: "Anh ơi, Đại sư huynh đến thăm anh rồi này". Anh ấy không nói được, nhưng tôi thấy nước mắt chảy ra từ khóe mắt Hoài Lễ”, Lục Tiểu Linh Đồng nhớ lại.
Đám tang của Diêm Hoài Lễ được tổ chức vào ngày 16/4/2009, với sự có mặt của đông đảo đồng nghiệp, người hâm hộ, trong đó phải kể đến dàn diễn viên “Tây du ký” như Trì Trọng Thụy, Uông Việt, vợ chồng Lục Tiểu Linh Đồng - Vu Hồng, Mã Đức Hoa, Lưu Đại Cương (vào vai Sa Tăng phần hai), Vương Bá Chiêu (vai Tiểu Bạch Long), Châu Lâm, Châu Long Nghiễm (vai Phật tổ), Tôn Phượng Cầm (vai Lê Sơn Lão Mẫu)…
Không kịp gặp “Sa sư đệ” lần cuối khiến Mã Đức Hoa vô cùng tiếc nuối. Ông không kìm nén được khóc lớn tại đám tang, còn trách vợ Diêm Hoài Lễ không thông báo sớm.
Theo GameK
" alt="'Sa Tăng' kinh điển nhất: Gần 50 tuổi mới đóng phim, bệnh tật giày vò cuối đời"/>'Sa Tăng' kinh điển nhất: Gần 50 tuổi mới đóng phim, bệnh tật giày vò cuối đời
Tôi nghĩ bụng là gì tới mức ấy, cứ coi mẹ chồng như mẹ đẻ, yêu thương quý trọng thì sẽ ổn hết. Thế mà giờ về nhà chồng mới gần một năm tôi đã “ngấm sâu ngấm sắc” cái kinh nghiệm mà chị bạn tôi nói.
![]() |
Tôi đã đọc bài “bí quyết sống chung với mẹ chồng” của độc giả Vũ Hường. Và tôi khẳng định những lời khuyên và kinh nghiệm của chị hoàn toàn không sai. Ai đi làm dâu cũng đều muốn có mẹ chồng tốt bụng, thương con dâu như con gái và cũng chẳng ai vừa mới về nhà chồng đã có sẵn tư tưởng “chống phá mẹ chồng”. Nhưng hoàn cảnh mỗi người một khác, đôi khi những kinh nghiệm, những lời khuyên chỉ là lý thuyết xa vời viển vông với thực tế.
Nhiều khi những điều tốt đẹp mà người con dâu cố gắng làm để tình cảm với mẹ chồng được tốt hơn chẳng khác nào “đàn gẩy tai trâu”. Giả sử phận con dâu chúng ta chịu từ bỏ cái thành kiến “mẹ chồng con dâu khác máu tanh lòng” thì liệu các bà mẹ chồng có chịu bỏ? Gặp phải những những bà mẹ chồng ghê gớm thì sự thiện chí của cô con dâu chẳng khác nào đem muối bỏ bể. Đã có nhiều trường hợp mẹ chồng quá quắt nhưng con dâu vẫn một lòng hiếu thảo, để rồi kết cục nhận được vẫn chỉ là “người dưng nước lã” không hơn không kém.
Thế mới nói, thay đổi nào cũng cần từ cả hai phía. Các bà đã “mất tiền mua mâm” thì cứ cố “đâm cho thủng” thôi. Liệu có ai đứng ra để bảo các bà mẹ chồng là “hãy dẹp bỏ thành kiến với con dâu” ngay buổi đầu nó về nhà chồng chưa? Nếu có chắc chỉ có những ông chồng. Mà chồng thì bao giờ chẳng nhất mẹ nhì con, chỉ có hai mẹ con họ là vàng là bạc không ai thay thế được. Vậy nên tôi nghĩ cứ giữ cái định kiến ấy trong đầu để mà đề phòng bất trắc thì hơn.
Trường hợp của chị bạn tôi, là một người khá tử tế hiền lành, đến bố chồng cũng phải công nhận. Nhưng chẳng may cho chị gặp ngay bà mẹ chồng ghê gớm, mọi việc trong gia đình việc gì bà cũng thao túng toàn bộ. Chị về làm dâu cực nhọc vất vả bởi bị mẹ chồng chèn nọ, ép kia. Nếu nói sống theo những kinh nghiệm ở bài “bí quyết để sống hòa thuận với mẹ chồng” của chị Hường thì tôi nghĩ chị ấy còn làm nhiều hơn thế.
Có khi đối xử với mẹ chồng hơn cả mẹ đẻ, vì lúc mẹ chồng ốm đau một tay chị chăm sóc. Khi mẹ đẻ chị ốm thì không được mẹ chồng cho về. Chị vẫn cắn răng chịu đựng, lại được chồng hiểu, chồng thương, chồng về phe đồng minh nên chị càng tự nhủ phải cố gắng để sống tốt và cam chịu xứng đáng với tình yêu của chồng.
Ngày lễ tết nào chị cũng quà cáp nhưng khốn một nỗi, chị rủ bà đi chọn bà không đi. Mua về thì bà kêu không thèm hỏi ý kiến, không để bà tự chọn. Mà mua đồ rẻ bà kêu khinh bà, mua đồ đắt bà kêu tốn tiền hoang phí. Còn nghi ngờ chị bớt xén không đưa lương cho bà để mua sắm.
Bao năm đi làm tiền lương dành dụm chị đều đưa hết cho mẹ chồng giữ vì nghĩ nhà chồng cũng là nhà mình. Chị làm thu nhập khá nên nhờ chị mà nhà chồng từ chỗ khó khăn đến có nhà lầu xe ga khá giả. Tiền tiết kiệm chị cũng cho mẹ chồng giữ, chỉ để một ít cho mình, nhưng phải giấu, để chứng tỏ sự hiếu thảo. Những gì chị làm cho mẹ chồng thật không còn chê vào đâu. Nhưng kết cục thì sao?
Bà mẹ chồng chị đột nhiên lâm bệnh nặng, đi khám tư người ta nói chỉ sống được mấy tháng nữa. Chị cũng sốt sắng tận tụy chăm sóc bà không tính toán. Nhưng đến lúc sắp nhắm mắt buông tay mà bà vẫn không coi chị là con gì, chứ được là con dâu đã tốt. Bà bí mật gọi con gái đến và tẩu tán hết tài sản, dù đó là của con dâu bà dành dụm được. Tưởng thế là xong, oái ăm thay bà đi viện người ta lại nói chẩn đoán nhầm. Thế là mẹ chồng không chết, chị có cớ để cùng chồng ra ở riêng. Sau chuyện ấy chị bạn tôi mới tỉnh ngộ, chồng chị cũng thêm sáng mắt ra. Bởi lâu nay chị bàn ra ở riêng anh cứ không đồng ý, rồi cứ nghĩ mẹ mình ghê gớm nhưng tốt bụng.
![]() |
Ở riêng là bí quyết sống hòa thuận với mẹ chồng? Ảnh minh họa. Nguồn: Internet |
Giờ hai vợ chồng đi làm và tự lo cho cuộc sống của mình rất hạnh phúc. Cuối tuần chị vẫn vui vẻ để cùng chồng con về nhà nội, mẹ chồng chị cũng thay đổi 360 độ. Giờ thì con dâu là nhất, dù chị chẳng còn biếu bà đồng quà tấm bánh nào chứ đừng nói là tiền. Chị bảo biết thế này thì chị đã ra ở riêng ngay từ đầu bằng mọi cách.
Vậy nên tôi nghĩ, dù có cùng hoàn cảnh như chị bạn của tôi không thì cách tốt nhất để mẹ chồng con dâu hòa hợp được đó là ra ở riêng. “Nước sông không phạm nước giếng”. Hoặc nếu sống chung thì một trong hai người phải giả ngu ngơ câm điếc như lời khuyên của chị bạn tôi. Thế nên chị em thay vì tìm cho mình bí quyết sống hòa thuận với mẹ chồng thì hãy học bí quyết để được ra ở riêng, mọi chuyện sẽ dễ dàng được giải quyết.
Lan Ngọc(Hà Nội)
" alt="Ở riêng chính là bí quyết để hòa thuận với mẹ chồng"/>Hôm nghe dì tôi kể, những ngày này gia đình anh họ ngày nào cũng cãi vã suốt khiến ai cũng bất ngờ. Bởi lâu nay, gia đình anh có tiếng nề nếp, là kiểu mẫu để anh em trong nhà noi theo. Vợ chồng anh đều có học thức, khéo léo cư xử mà con cái cũng ngoan hiền, lễ phép.
Vậy mà mọi thứ bị đảo lộn đến không ngờ từ lúc tụi nhỏ được nghỉ hè sớm do năm học phải rút ngắn lại vì dịch Covid-19. Nhưng đỉnh điểm của rối rắm khi chung cư anh ở bị phong tỏa do có ca lây nhiễm. Anh chuyên về thiết kế đồ họa nên có thể làm việc tại nhà.
Khổ nỗi, máy móc ở nhà cấu hình đã yếu lại thêm tốc độ đường truyền internet chậm nên cứ trục trặc đủ thứ. Có hôm xuất file 2-3 lần vẫn không xong vì rớt mạng lại gặp hai thằng nhóc giành giật đồ chơi khiến anh nổi cáu đét vào mông mỗi đứa một phát, tụi nhỏ khóc la càng làm anh bực.
Chị là giảng viên đại học nên vẫn có thể lên tiết, họp hành online nhưng nhiều lúc vừa dạy vừa phải ngắt ngang để phân xử hai đứa cãi cọ gây ồn. Căn hộ 55 m2 với 2 phòng ngủ lúc nào cũng bừa bộn và ầm ĩ tiếng trẻ con. Vợ chồng đi ra đi vô đều nhìn thấy nhau nhưng thường xuyên là trong tình trạng nhăn nhó, khó chịu.
![]() |
Ngày thường chỉ cần gửi tụi nhỏ xuống sân chung cư, anh ra quán cà phê để làm việc còn chị lên văn phòng khoa soạn bài là mọi thứ ổn thỏa. Nhưng trong lúc này đó là chuyện xa vời khi các lối ra vào chung cư đều đã giăng dây.
Mỗi chuyện hằng ngày phải lo cơm nướ 3 bữa cho cả nhà đã khiến chị đầu tắt mặt tối chưa kể giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa. Còn anh xong việc chỉ biết ôm điện thoại hoặc ti vi nên cư lời ra tiếng vào, rồi đâm ra mặt nặng mày nhẹ. Hết thời gian phong tỏa cũng là lúc cả nhà đều mệt mỏi và chán chường như thể vừa trải qua một cơn bạo bệnh.
Vậy mà đi làm lại chưa được 1 tuần, anh chị tôi lại tiếp tục quay về làm việc tại nhà vừa phải phân xử cho hai đứa nhóc do thành phố áp dụng giãn cách triệt để theo chỉ thị 16, chỉ được ra ngoài trong trường hợp thật sự cần thiết.
Đâu là nguyên nhân?
Bên cạnh áp lực điều chỉnh thói quen chi tiêu, là những thử thách trong việc thay đổi thói quen sinh hoạt hàng ngày khi trường học đóng cửa, trẻ chỉ quanh quẩn ở nhà. Nhiều phụ huynh cảm thấy bị quá tải vì vừa phải ở nhà làm việc online, vừa phải lo việc nhà, nấu nuớng và chăm sóc, giáo dục trẻ.
Cùng với đó là hàng loạt những nỗi ám ảnh, lo sợ về dịch bệnh làm sao để bảo vệ mình và gia đình được an toàn… khiến nhiều người cảm thấy áp lực, căng thẳng cực độ.
Trước khi dịch bệnh Covid-19 xuất hiện, cuộc sống hiện đại làm mỗi người luôn bận rộn với công việc bên ngoài. Họ gần như bỏ qua những vấn đề vướng mắc, khó khăn trong mối quan hệ vợ chồng.
Lệnh phong tỏa, cách ly xã hội được thực hiện nhằm ngăn chặn dịch bệnh lây lan. Tuy nhiên, khi phải đối diện với nhau 24/7 trong 4 bức tường ngột ngạt, mỗi người càng nhận ra những thay đổi, khác biệt về lối sống, suy nghĩ của người kia.
Đó còn là nỗi lo sợ, ám ảnh bởi dịch bệnh, áp lực tài chính, việc nhà phân chia không công bằng, trách nhiệm đối với con trẻ và việc thiếu hụt không gian riêng tư đã trở thành giọt nước tràn ly khiến cho những bất đồng, mâu thuẫn lớn dẫn theo thời gian.
Nếu không có cách tích cực giải quyết, nhiều người chỉ biết giải tỏa căng thẳng bằng cách trút giận lên các thành viên khác trong gia đình.
Giãn cách xã hội là lúc giúp chúng ta biết cách sống chậm và tận hưởng cuộc sống; có thời gian để thảnh thơi, suy nghĩ lại những gì đã qua, hành trình đã đi để nhìn nhận thấu đáo và cả thêm những ý tưởng, kế hoạch rồi sắp xếp cho tương lai. Vậy tại sao không tận dụng và trân trọng điều giá trị nhất đối với mình, với những giây phút ở bên những người thân yêu trong gia đình.
Thay đổi để sống vui
Để thích ứng với dịch bệnh Covid-19, làm việc ở nhà có thể khiến cho nhiều người cảm giác bận hơn nhiều so với làm việc tại cơ quan. Bởi vừa phải tập trung vào công việc, vừa lo hướng dẫn con cái học hành lại phải làm công việc nhà, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa...
Tuy nhiên, chính khoảng thời gian đó cũng giúp cho các thành viên trong gia đình gắn bó với nhau nhiều hơn, con cái hiểu thêm về công việc của bố mẹ; cha mẹ quan tâm, gần gũi con hơn; vợ chồng đặt mình vào địa vị của nhau và thông cảm, chia sẻ với nhau nhiều hơn. Mỗi người dường như có trách nhiệm hơn với tổ ấm của mình.
Dù muốn hay không, chúng ta vẫn phải thừa nhận một thực tế đó là dịch Covid-19 đã gây ra những xáo trộn không nhỏ trong đời sống xã hội, làm đảo lộn cuộc sống của nhiều người, nhiều gia đình. Việc phòng, chống, ngăn chặn và đẩy lùi dịch bệnh Covid-19 là trách nhiệm chung không của riêng ai.
Tuy nhiên ở góc nhìn khác, dịch bệnh cũng là cơ hội để nhiều người tìm về với giá trị gia đình, sưởi ấm tình cảm gia đình thiêng liêng và có thời gian gần gũi với cha mẹ, con cái... Những việc vốn bình dị nhưng trong ngày thường bận rộn, không phải ai cũng có thể làm được.
Vẫn biết “mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”, tuy nhiên luôn có cách để mỗi người thu xếp lại bản thân, cuộc sống gia đình mình trong những ngày giãn cách. Cần hạn chế đọc những tin tức tiêu cực, độc hại về dịch bệnh và cùng nhau thiết kế thời gian biểu cho mỗi người trong gia đình để vượt qua những ngày dịch. Các thành viên trong gia đình cần bình tĩnh ngồi lại trao đổi với nhau bằng thái độ cảm thông và chia sẻ.
Nói cách khác, áp lực của dịch bệnh nhắc nhở cuộc sống ngắn ngủi cũng là lúc mỗi người nhìn nhận lại bản thân mình là ai, muốn gì trong cuộc sống và đánh giá lại con đường mà họ muốn dành cho nhau trong phần còn lại của cuộc đời.
Vì lẽ đó, đây là lúc mỗi người có thêm cơ hội để tự nhìn nhận lại bản thân, thu xếp lại lòng mình để thêm trân trọng những giá trị cốt lõi của cuộc sống, cùng sẻ chia yêu thương và gắn bó nhiều hơn với các thành viên trong gia đình mình.
Đây cũng là lúc mỗi gia đình bộc lộ ra những bất ổn cần được điều chỉnh, đổi thay để mỗi người được bình an và hạnh phúc hơn.
Độc giảChung Thanh Huy
Việc tìm ra những phương pháp khác nhau như tạo không gian riêng biệt, học cách san sẻ và quan tâm nhau chính là cách để mỗi người cân bằng giữa công việc và đời sống cá nhân.
" alt="Dựng lại nếp nhà trong những ngày giãn cách"/>Bà Laura Fontan Pardo - đồng sáng lập Chula - cho biết vui mừng và háo hức trong lần chào sân sau nhiều năm không làm show. "Chúng tôi đến từ Tây Ban Nha, nhưng từ lâu đã coi nơi này là nhà. Giờ đây chúng tôi tự nhận là thương hiệu Việt Nam", bà nói trong buổi họp báo hôm 31/10 tại Hà Nội.