Truyện Nuôi Chồng Từ Bé
时间:2025-02-24 11:53:24 出处:Ngoại Hạng Anh阅读(143)
"Thằng nhóc con,ệnNuôiChồngTừBéreal madrid đấu với getafe em thấy chị chưa đủ đau lòng hay sao hả?"
Tống An Hạo bật cười, bàn tay to lớn đưa lên xoa đầu cô.
"Em nói thật mà. Hắn ta không yêu chị thì để em yêu chị."
"Xùy! Em định làm phi công trẻ à?"
"Thì sao? Chị cũng đâu có già lắm. Em chịu thiệt một chút vậy..."
Diệp Tâm Di cười khổ, ngẩn mặt lên nhìn Tống An Hạo. Đây là lần thứ hai cậu nhóc này tỏ tình với cô rồi đấy. Cơ mà với cái vẻ mặt đẹp trai ngời ngời này, hẹn hò yêu đương với anh cũng không phải là không thể...
"Bỏ đi bỏ đi. Suy nghĩ linh tinh quá."
Tâm Di lấy tay vỗ vỗ đầu mình. Cô đang suy nghĩ cái gì vậy không biết. Đúng là... điên rồi.
"Chị sao vậy?"
"Không sao! Sau này đừng đùa như vậy nữa."
"Tôi không có đùa..."
"Thôi đi!"
"Diệp Tâm Di..."
"Hả?"
Cô ngẩn mặt lên nhìn anh. Gương mặt anh tuấn kia áp sát xuống, đôi môi gợi cảm đặt lên môi cô một nụ hôn.
Diệp Tâm Di tròn mắt nhìn, trái tim cô bỗng chốc loạn nhịp. Bàn tay yếu ớt muốn đẩy anh ra vậy nhưng mà lại bị anh giữ lấy. Một bàn tay to lớn ôm lấy eo cô, siết chặt vào người anh.
"Tôi thích chị! Tôi nói thật đó."
Gương mặt xinh đẹp kia đỏ lên. Tâm Di im lặng không nói được câu nào. Chuyện này có vẻ khá hài hước nhỉ! Vừa mới phát hiện người mình yêu cắm sừng mình thì lại được một người khác tỏ tình. Cô cũng không biết là mình nên khóc hay nên cười nữa.
"Chị đaq nghĩ gì vậy?"
"Không có gì! An Hạo, nhóc nghiêm túc ư?"
"Ừm! Rất nghiêm túc."
"Nhưng mà... Chị chỉ vừa mới chia tay làm sao có thể yêu em được?"
"Không sao! Chị không cần vội, cứ từ từ thôi. Em sẽ đợi chị."
Một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Cô và anh bên nhau cũng được mấy năm trời, hiểu rõ từ tính tình cho đến sở thích. Nếu như thành một đôi thì cũng không phải là chuyện xấu. Thôi thì vạn sự tùy duyên, nếu là duyên phận thì sớm muộn gì cũng sẽ đến với nhau.
Bộ phim kết thúc, hai người sánh bước đi về trên đường phố đã vắng người qua lại. Gió đêm hiu hiu thổi, từng làn gió thổi lên da thịt khiến cô có chút lạnh.
"Sau này đừng mặc ít như vậy nữa."
Tống An Hạo cởi chiếc áo khoác khoác lên người cô. Bàn tay ấm áp của anh nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau thật chặt. Giữa trời đêm lạnh lẽo, cái nắm tay kịp lúc lại vừa hay sưởi ấm trái tim cô. Diệp Tâm Di cuối đầu, nhìn bóng hai người in dài trên mặt đường mà bỗng dưng cảm thấy thật lạ. Không biết lúc đầu, gặp được cậu có phải là duyên phận hay không.
Đoạn đường về nhà hôm nay bỗng dưng ngắn đến lạ. Trên suốt chặng đường đi, cả hai người đều chẳng nói với nhau câu nào. Chỉ là nắm tay nhau, đi cùng nhau như thế.
Mở cửa đi vào nhà, Tâm Di vội vàng chạy vào phòng đóng cửa lại. Dẫu sao thì giữa cô và anh cũng vẫn tồn tại một cái vách ngăn nào đó mà bản thân cô cũng không nói rõ được. Vậy cho nên, trước tiên cứ trốn đi đã.
Tống An Hạo nhìn theo bóng lưng cô, trên môi lại không nhịn được mà mỉm cười.
Ánh trăng lẻ loi toả sáng trên nền trời đêm yên ả. Tâm Di ngồi cạnh cửa sổ, đôi mắt lấp lánh nhìn ngắm bầu trời đêm đầy sao. Cô cũng không biết, ngay lúc này đây, cô nên khóc hay nên cười nữa. Khóc vì bị phản bội hay cười vì vừa được tỏ tình...
Đang suy nghĩ vẩn vơ, tiếng chuông điện thoại reo lên kéo cô trở về với thực tại. Nhìn dãy số gọi đến, tâm trạng của cô bỗng dưng chùn xuống. Bao lâu nhỉ, có lẽ là đã hơn bảy năm rồi, ông ta không tìm kiếm cô. Bây giờ, bỗng dưng lại gọi điện đến, chắc chắn chẳng có gì tốt lành. Nhưng cô cũng muốn xem thử, rốt cuộc ông ta muốn gì ở cô.
Tống An Hạo bật cười, bàn tay to lớn đưa lên xoa đầu cô.
"Em nói thật mà. Hắn ta không yêu chị thì để em yêu chị."
"Xùy! Em định làm phi công trẻ à?"
"Thì sao? Chị cũng đâu có già lắm. Em chịu thiệt một chút vậy..."
Diệp Tâm Di cười khổ, ngẩn mặt lên nhìn Tống An Hạo. Đây là lần thứ hai cậu nhóc này tỏ tình với cô rồi đấy. Cơ mà với cái vẻ mặt đẹp trai ngời ngời này, hẹn hò yêu đương với anh cũng không phải là không thể...
"Bỏ đi bỏ đi. Suy nghĩ linh tinh quá."
Tâm Di lấy tay vỗ vỗ đầu mình. Cô đang suy nghĩ cái gì vậy không biết. Đúng là... điên rồi.
"Chị sao vậy?"
"Không sao! Sau này đừng đùa như vậy nữa."
"Tôi không có đùa..."
"Thôi đi!"
"Diệp Tâm Di..."
"Hả?"
Cô ngẩn mặt lên nhìn anh. Gương mặt anh tuấn kia áp sát xuống, đôi môi gợi cảm đặt lên môi cô một nụ hôn.
Diệp Tâm Di tròn mắt nhìn, trái tim cô bỗng chốc loạn nhịp. Bàn tay yếu ớt muốn đẩy anh ra vậy nhưng mà lại bị anh giữ lấy. Một bàn tay to lớn ôm lấy eo cô, siết chặt vào người anh.
"Tôi thích chị! Tôi nói thật đó."
Gương mặt xinh đẹp kia đỏ lên. Tâm Di im lặng không nói được câu nào. Chuyện này có vẻ khá hài hước nhỉ! Vừa mới phát hiện người mình yêu cắm sừng mình thì lại được một người khác tỏ tình. Cô cũng không biết là mình nên khóc hay nên cười nữa.
"Chị đaq nghĩ gì vậy?"
"Không có gì! An Hạo, nhóc nghiêm túc ư?"
"Ừm! Rất nghiêm túc."
"Nhưng mà... Chị chỉ vừa mới chia tay làm sao có thể yêu em được?"
"Không sao! Chị không cần vội, cứ từ từ thôi. Em sẽ đợi chị."
Một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác sẽ mở ra. Cô và anh bên nhau cũng được mấy năm trời, hiểu rõ từ tính tình cho đến sở thích. Nếu như thành một đôi thì cũng không phải là chuyện xấu. Thôi thì vạn sự tùy duyên, nếu là duyên phận thì sớm muộn gì cũng sẽ đến với nhau.
Bộ phim kết thúc, hai người sánh bước đi về trên đường phố đã vắng người qua lại. Gió đêm hiu hiu thổi, từng làn gió thổi lên da thịt khiến cô có chút lạnh.
"Sau này đừng mặc ít như vậy nữa."
Tống An Hạo cởi chiếc áo khoác khoác lên người cô. Bàn tay ấm áp của anh nắm lấy tay cô, mười ngón tay đan vào nhau thật chặt. Giữa trời đêm lạnh lẽo, cái nắm tay kịp lúc lại vừa hay sưởi ấm trái tim cô. Diệp Tâm Di cuối đầu, nhìn bóng hai người in dài trên mặt đường mà bỗng dưng cảm thấy thật lạ. Không biết lúc đầu, gặp được cậu có phải là duyên phận hay không.
Đoạn đường về nhà hôm nay bỗng dưng ngắn đến lạ. Trên suốt chặng đường đi, cả hai người đều chẳng nói với nhau câu nào. Chỉ là nắm tay nhau, đi cùng nhau như thế.
Mở cửa đi vào nhà, Tâm Di vội vàng chạy vào phòng đóng cửa lại. Dẫu sao thì giữa cô và anh cũng vẫn tồn tại một cái vách ngăn nào đó mà bản thân cô cũng không nói rõ được. Vậy cho nên, trước tiên cứ trốn đi đã.
Tống An Hạo nhìn theo bóng lưng cô, trên môi lại không nhịn được mà mỉm cười.
Ánh trăng lẻ loi toả sáng trên nền trời đêm yên ả. Tâm Di ngồi cạnh cửa sổ, đôi mắt lấp lánh nhìn ngắm bầu trời đêm đầy sao. Cô cũng không biết, ngay lúc này đây, cô nên khóc hay nên cười nữa. Khóc vì bị phản bội hay cười vì vừa được tỏ tình...
Đang suy nghĩ vẩn vơ, tiếng chuông điện thoại reo lên kéo cô trở về với thực tại. Nhìn dãy số gọi đến, tâm trạng của cô bỗng dưng chùn xuống. Bao lâu nhỉ, có lẽ là đã hơn bảy năm rồi, ông ta không tìm kiếm cô. Bây giờ, bỗng dưng lại gọi điện đến, chắc chắn chẳng có gì tốt lành. Nhưng cô cũng muốn xem thử, rốt cuộc ông ta muốn gì ở cô.
分享到:
上一篇: Cô gái 22 tuổi tử vong sau sinh con đã cứu sống 4 người
下一篇: Nhân viên Rakuten Mobile bị bắt vì làm lộ bí mật 5G của SoftBank
温馨提示:以上内容和图片整理于网络,仅供参考,希望对您有帮助!如有侵权行为请联系删除!
猜你喜欢
- Dấu hiệu ‘cảnh báo’ của hệ tiêu hóa
- Đề thi chính thức môn Địa lý THPT quốc gia 2018 chính thức của Bộ GD
- Chú trọng cá nhân hóa hướng đi riêng trong phát triển chatbot AI ở Trung Quốc
- Những điều nên biết trong 'lần đầu tiên'
- Tập đoàn DIC báo lãi 436 tỷ đồng năm 2018
- Tổng Bí thư: Thời điểm bắt đầu kỷ nguyên mới là Đại hội XIV của Đảng
- Karik tự sự trong MV hợp tác cùng học trò GDucky
- Hiếm muộn vì khói bụi giao thông
- Tập đoàn DIC báo lãi 436 tỷ đồng năm 2018