Truyện Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em
Trong lòng Khâu Lê buồn bực,ệnBởiVìVừaLúcGặpĐượxep hang ngoai hang anh cô không có tâm tư cố tình gây sự với anh.
Ô cô cũng không muốn che, cô trực tiếp ném lại cho anh.
Cố Diễm cũng không nhận lấy, ô rơi xuống, rơi tới vũng nước, ướt hết cả ô.
Anh nhìn cô, lại nhìn ô.
Cũng rất tức giận, nhưng vẫn khom lưng nhặt lên, dùng sức vẫy hết nước trên ô đi, cũng không mở ra nữa.
Hai người cứ mặc cho mưa xối xuống.
Tóc ướt, quần áo cũng đã ướt.
Cố Diễm đi lên phía trước, dùng tay lau đi nước mưa trên trán của cô, bị Khâu Lê đánh một cái, "Đừng đụng vào em!"
Cố Diễm bất đắc dĩ nhìn cô, "Về khách sạn rồi tức giận với anh có được không? Ướt mưa sẽ bị cảm."
Khâu Lê: "Trở về thì được, nhưng em không muốn nhìn thấy anh."
Nói xong, cô quay mặt đi, lau một chút nước mắt.
Trái tim Cố Diễm chợt căng thẳng: "Vì những người không quan trọng, đáng giá phải chia tay sao?"
Khâu Lê vẫn nhìn về nơi khác, giọng nói lạnh nhạt: "Em không làm loạn."
Cố Diễm nhìn cô: "Đầu tư Phương Quân, chỉ là lợi ích, không có liên quan đến tình cảm."
Khâu Lê quay mặt sang, là nước mưa là nước mắt, lớp trang điểm cũng đã trôi đi.
Cô nói: "Em tức giận không phải vì anh đầu tư cho Phương Quân, đương nhiên, trong lòng nhất định sẽ không thoải mái, nhưng sẽ không đến nỗi mà tức giận với anh, dù sao tập đoàn Trung Doãn không phải là một mình anh, không phải anh muốn làm gì thì sẽ làm cái đó, giống như anh và Dung Thâm, cả hai đều không nhìn vừa mắt đối phương, nếu có thể, cả đời này khẳng định hai người đều sẽ không muốn hợp tác với đối phương, thế nhưng thân bất do kỉ (*), ở trách nhiệm của chức nghiệp, đạo lý này em hiểu."
(*)"Thân bất do kỷ" có nghĩa là thân mình không do mình định đoạt, ý nói dòng đời xô đẩy.
Còn trong ngôn tình nghĩa là chúng ta không có duyên phận phận của chúng ta rất là vô vọng. (theo t hiểu là vậy.)
Cố Diễm nhìn cô khóc như vậy, cả trái tim đều đau.
Anh không hiểu, nếu cô không phải vì anh đầu tư cho Triệu Tiêu Quân mà cáu kỉnh, vậy thì vì cái gì?
Hỏi cô: "Có thể nói cho anh biết tại sao em không vui vẻ? Thu Thu, chúng ta bình tĩnh đem chuyện này mà nói có được không?"
Khâu Lê: "Anh vẫn cảm thấy em làm B2B là làm loạn, từ trước đến nay vẫn không tán thành qua, dù cho một lời ủng hộ cũng không có."
Cô nhìn vào mắt anh, "Giống như em và Triệu Tiêu Quân lập tức phải thi chạy cự ly dài, có lệnh. Súng còn chưa vang lên, anh liền dắt em đi xuống, nói với em: Thu Thu, thế nào em cũng không chạy theo kịp cô ta, đừng chạy nữa."
Nói xong, cô cười lạnh một tiếng.
"Anh biết loại tâm trạng này sao? Bản thân mình cảm thấy rất hài lòng, có thể ở trong mắt anh em chính là đồ vô dụng, cái gì cũng làm không được."
Cố Diễm lẳng lặng nghe, cũng không có phản bác.
Vẻ mặt rất phức tạp.
Ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào cô.
Khâu Lê vẫn còn đang lên án: "Lúc còn bé em muốn khiêu vũ cho anh xem, có thể mỗi lần anh đều nói không dễ nhìn, từ trước đến nay anh cũng không khen em, một lần đều không có."
Nước mắt hoà với nước mưa, trước mắt cô đều là mơ hồ.
Cô dùng tay lau một chút, đơn giản đem cái không thoải mái trong lòng nói hết ra.
"Lúc trước, anh nói anh không phải là người nhà của em, không có lập trường ủng hộ em, em cho rằng sau khi chúng ta ở bên nhau, chí ít anh có thể cổ vũ cho em một chút, nhưng cuối cùng cũng không có."
Cô nhìn anh, gằn từng chữ nói: "Cái gì anh cũng không xem trọng, hà tất gì phải miễn cưỡng mà ở bên nhau? Nếu như sớm muộn gì cũng phải chia tay, còn không bằng vừa lúc. Đối với anh mà nói thì cũng không đáng kể, chia tay sớm chia tay muộn gì cũng giống nhau, một đoạn tình cảm, một người phụ nữ mà thôi, anh muốn, thế nào cũng sẽ có. Có thể..."
Cô nghẹn ngào dừng lại, không nhìn anh.
Nhìn về phía đường cái, cô cũng không biết mình đang nhìn cái gì.
Cô nói: "Nhưng em thì không giống, nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một mình anh, em sợ thời gian càng lâu sẽ vùi lấp em càng sâu, cuối cùng sẽ không thoát ra được."
Cô quay đầu lại nhìn anh: "Cố Diễm, hiện tại em không xử trí theo cảm tính, cũng không làm loạn, em cảm thấy chúng ta nên tỉnh táo suy nghĩ thật kỹ, có nên tiếp tục ở bên nhau hay không."
Cố Diễm không lên tiếng, anh muốn hút thuốc, sờ sờ túi, khói thuốc và bật lửa anh cũng không mang theo.
Anh nói: "Đi thôi, về khách sạn, em ướt như vậy không chừng sẽ bị cảm."
Lại nói thêm: "Em không muốn nhìn thấy anh, anh sẽ ở phòng khác."
Nói xong, anh đi đến bên lề đường vẫy tay gọi xe taxi.
Nước mắt Khâu Lê tựa như hạt trân châu, ào ào rơi xuống.
Cô biết, chút tình cảm này, người hãm sâu là cô, mà giống như anh không có để trong lòng.
Một chút đều không để trong lòng.
Hai người lên xe taxi cũng là một trước một sau, cũng không ngồi cùng một chỗ.
Khâu Lê vẫn nhìn ra ngoài cửa xe.
Phong cảnh rất mơ hồ.
Đến khách sạn, Khâu Lê cũng không đi tìm Khâu Tây Văn, sợ làm phiền chị gái bị sai múi giờ.
Tắm xong, thay quần áo sạch, một mình rầu rĩ ngồi trong phòng khách.
Cố Diễm đang tắm ở trong phòng, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn về nơi đó một chút, vốn cô cho rằng anh trở về trước hết sẽ thu dọn hành lý đi đến phòng khác, nhưng trước hết anh lại đi tắm rửa.
Có thể là đổi xong quần áo rồi mới đi.
Ô cô cũng không muốn che, cô trực tiếp ném lại cho anh.
Cố Diễm cũng không nhận lấy, ô rơi xuống, rơi tới vũng nước, ướt hết cả ô.
Anh nhìn cô, lại nhìn ô.
Cũng rất tức giận, nhưng vẫn khom lưng nhặt lên, dùng sức vẫy hết nước trên ô đi, cũng không mở ra nữa.
Hai người cứ mặc cho mưa xối xuống.
Tóc ướt, quần áo cũng đã ướt.
Cố Diễm đi lên phía trước, dùng tay lau đi nước mưa trên trán của cô, bị Khâu Lê đánh một cái, "Đừng đụng vào em!"
Cố Diễm bất đắc dĩ nhìn cô, "Về khách sạn rồi tức giận với anh có được không? Ướt mưa sẽ bị cảm."
Khâu Lê: "Trở về thì được, nhưng em không muốn nhìn thấy anh."
Nói xong, cô quay mặt đi, lau một chút nước mắt.
Trái tim Cố Diễm chợt căng thẳng: "Vì những người không quan trọng, đáng giá phải chia tay sao?"
Khâu Lê vẫn nhìn về nơi khác, giọng nói lạnh nhạt: "Em không làm loạn."
Cố Diễm nhìn cô: "Đầu tư Phương Quân, chỉ là lợi ích, không có liên quan đến tình cảm."
Khâu Lê quay mặt sang, là nước mưa là nước mắt, lớp trang điểm cũng đã trôi đi.
Cô nói: "Em tức giận không phải vì anh đầu tư cho Phương Quân, đương nhiên, trong lòng nhất định sẽ không thoải mái, nhưng sẽ không đến nỗi mà tức giận với anh, dù sao tập đoàn Trung Doãn không phải là một mình anh, không phải anh muốn làm gì thì sẽ làm cái đó, giống như anh và Dung Thâm, cả hai đều không nhìn vừa mắt đối phương, nếu có thể, cả đời này khẳng định hai người đều sẽ không muốn hợp tác với đối phương, thế nhưng thân bất do kỉ (*), ở trách nhiệm của chức nghiệp, đạo lý này em hiểu."
(*)"Thân bất do kỷ" có nghĩa là thân mình không do mình định đoạt, ý nói dòng đời xô đẩy.
Còn trong ngôn tình nghĩa là chúng ta không có duyên phận phận của chúng ta rất là vô vọng. (theo t hiểu là vậy.)
Cố Diễm nhìn cô khóc như vậy, cả trái tim đều đau.
Anh không hiểu, nếu cô không phải vì anh đầu tư cho Triệu Tiêu Quân mà cáu kỉnh, vậy thì vì cái gì?
Hỏi cô: "Có thể nói cho anh biết tại sao em không vui vẻ? Thu Thu, chúng ta bình tĩnh đem chuyện này mà nói có được không?"
Khâu Lê: "Anh vẫn cảm thấy em làm B2B là làm loạn, từ trước đến nay vẫn không tán thành qua, dù cho một lời ủng hộ cũng không có."
Cô nhìn vào mắt anh, "Giống như em và Triệu Tiêu Quân lập tức phải thi chạy cự ly dài, có lệnh. Súng còn chưa vang lên, anh liền dắt em đi xuống, nói với em: Thu Thu, thế nào em cũng không chạy theo kịp cô ta, đừng chạy nữa."
Nói xong, cô cười lạnh một tiếng.
"Anh biết loại tâm trạng này sao? Bản thân mình cảm thấy rất hài lòng, có thể ở trong mắt anh em chính là đồ vô dụng, cái gì cũng làm không được."
Cố Diễm lẳng lặng nghe, cũng không có phản bác.
Vẻ mặt rất phức tạp.
Ánh mắt sâu xa nhìn chằm chằm vào cô.
Khâu Lê vẫn còn đang lên án: "Lúc còn bé em muốn khiêu vũ cho anh xem, có thể mỗi lần anh đều nói không dễ nhìn, từ trước đến nay anh cũng không khen em, một lần đều không có."
Nước mắt hoà với nước mưa, trước mắt cô đều là mơ hồ.
Cô dùng tay lau một chút, đơn giản đem cái không thoải mái trong lòng nói hết ra.
"Lúc trước, anh nói anh không phải là người nhà của em, không có lập trường ủng hộ em, em cho rằng sau khi chúng ta ở bên nhau, chí ít anh có thể cổ vũ cho em một chút, nhưng cuối cùng cũng không có."
Cô nhìn anh, gằn từng chữ nói: "Cái gì anh cũng không xem trọng, hà tất gì phải miễn cưỡng mà ở bên nhau? Nếu như sớm muộn gì cũng phải chia tay, còn không bằng vừa lúc. Đối với anh mà nói thì cũng không đáng kể, chia tay sớm chia tay muộn gì cũng giống nhau, một đoạn tình cảm, một người phụ nữ mà thôi, anh muốn, thế nào cũng sẽ có. Có thể..."
Cô nghẹn ngào dừng lại, không nhìn anh.
Nhìn về phía đường cái, cô cũng không biết mình đang nhìn cái gì.
Cô nói: "Nhưng em thì không giống, nhiều năm như vậy, cũng chỉ có một mình anh, em sợ thời gian càng lâu sẽ vùi lấp em càng sâu, cuối cùng sẽ không thoát ra được."
Cô quay đầu lại nhìn anh: "Cố Diễm, hiện tại em không xử trí theo cảm tính, cũng không làm loạn, em cảm thấy chúng ta nên tỉnh táo suy nghĩ thật kỹ, có nên tiếp tục ở bên nhau hay không."
Cố Diễm không lên tiếng, anh muốn hút thuốc, sờ sờ túi, khói thuốc và bật lửa anh cũng không mang theo.
Anh nói: "Đi thôi, về khách sạn, em ướt như vậy không chừng sẽ bị cảm."
Lại nói thêm: "Em không muốn nhìn thấy anh, anh sẽ ở phòng khác."
Nói xong, anh đi đến bên lề đường vẫy tay gọi xe taxi.
Nước mắt Khâu Lê tựa như hạt trân châu, ào ào rơi xuống.
Cô biết, chút tình cảm này, người hãm sâu là cô, mà giống như anh không có để trong lòng.
Một chút đều không để trong lòng.
Hai người lên xe taxi cũng là một trước một sau, cũng không ngồi cùng một chỗ.
Khâu Lê vẫn nhìn ra ngoài cửa xe.
Phong cảnh rất mơ hồ.
Đến khách sạn, Khâu Lê cũng không đi tìm Khâu Tây Văn, sợ làm phiền chị gái bị sai múi giờ.
Tắm xong, thay quần áo sạch, một mình rầu rĩ ngồi trong phòng khách.
Cố Diễm đang tắm ở trong phòng, thỉnh thoảng cô sẽ nhìn về nơi đó một chút, vốn cô cho rằng anh trở về trước hết sẽ thu dọn hành lý đi đến phòng khác, nhưng trước hết anh lại đi tắm rửa.
Có thể là đổi xong quần áo rồi mới đi.
上一篇:Đây là nhà mạng Việt Nam duy nhất được Apple công bố có thể dùng VoLTE và eSIM
下一篇:Nhà khoa học này muốn nâng cấp cơ thể mình thành một người lai máy tiên tiến nhất trong lịch sử
下一篇:Nhà khoa học này muốn nâng cấp cơ thể mình thành một người lai máy tiên tiến nhất trong lịch sử
相关文章:
- Chọn người xông đất để cả năm Kỷ Hợi thuận lợi hanh thông
- Chiến trường Ukraine vén màn bí mật công nghệ của các ông lớn
- Sao Hoa ngữ bất bình vụ một bé gái bị xâm hại tình dục
- Cơ hội cho kỹ sư công nghệ trong thị trường ô tô toàn cầu
- Tập đoàn DIC báo lãi 436 tỷ đồng năm 2018
- Sao Hoa ngữ ám ảnh vì bị ấu dâm, có cả thầy giáo biến thái gạ gẫm
- Hơn 11.600 bài thi điểm 0 phần tự luận tiếng Anh
- Sinh viên FPT làm đèn LED kết nối Facebook
- Loại chất độc gây ung thư trong bếp mọi gia đình, bạn có biết để loại bỏ?
- Ngành truyền thông Việt Nam từ Dự án đào tạo quốc tế
相关推荐:
- Đây là nhà mạng Việt Nam duy nhất được Apple công bố có thể dùng VoLTE và eSIM
- Diệu Thuý: nữ diễn viên xinh đẹp lấy chồng Tây, bỏ showbiz làm phi công
- Người đẹp thời trang Mia Mai hướng dẫn phối đồ thời thượng
- Mất việc vì TikTok
- Phớt lờ đèn check engine trên ô tô bật sáng tai nạn nguy hiểm dễ xảy ra
- Sắp trình Thủ tướng phê duyệt Khung trình độ quốc gia
- WhatsApp, iMessage sắp phải cho phép người dùng gửi tin nhắn đến một nền tảng khác?
- Bão ngầm tập 64: Sơn bạch tuộc nghi ngờ đàn em
- Chăm sóc mắt cộng đồng 2018: ‘Vì đôi mắt là vô giá’
- Những coin nào tăng mạnh nhất tuần qua?
栏目分类
最新文章
- Xe cổ có 'tuổi thọ' nửa thế kỷ sắp được bán với giá hơn trăm tỷ đồng?
- Galaxy S11 sẽ được trang bị camera zoom 'siêu khủng'?
- Chọn người xông đất để cả năm Kỷ Hợi thuận lợi hanh thông
- Kem chống nắng có thể làm hỏng nội thất ô tô
- Tổng kết giải đấu GTV Dota 2 Championship 2019: Đẳng cấp của Impunity
- Nữ bác sĩ trẻ BV Bạch Mai từ chối điều trị ung thư để sinh con đã qua đời ở tuổi 33
- Hình dung về Galaxy S11+: Cụm camera sau còn “kém duyên” hơn cả iPhone 11?
- Sân bay Ý chơi trội bằng siêu xe Lamborghini Huracán chạy dẫn đường
- Nhà khoa học này muốn nâng cấp cơ thể mình thành một người lai máy tiên tiến nhất trong lịch sử
- Kết quả bóng đá hôm nay 21
热门文章