
 |
Chủ trang trại trẻ Nguyễn Văn Nguyên (ảnh Hữu Anh) |
Cử nhân quản trị kinh doanh tại CHLB Đức, thành thạo hai thứ tiếng Anh và Đức, nhưng anh Nguyễn Văn Nguyên vẫn rời bỏ trời Tây về quê hương ở xã Thạch Hạ, TP.Hà Tĩnh mở trang trại chăn nuôi.
Không mặn mà với lương 20 triệu/tháng
Năm 2001, anh Nguyễn Văn Nguyên sang CHLB Đức vừa đi làm vừa học đại học ngành quản trị kinh doanh. Những năm đầu theo học tại Đức ngoài vốn tiếng Anh ít ỏi của mình từ những năm học phổ thông ở Việt Nam, anh Nguyên đã phải tự học năng cao trình độ tiếng Anh để theo học ngành mình yêu thích.
Trong 5 năm theo học đại học xứ người, anh Nguyên còn trang bị cho mình vốn kiến thức cơ bản về tiếng Đức.
Trò chuyện với chúng tôi, anh nói: “Điều lạ là từ bé cho đến những năm tháng sang Đức học, trong tôi khi nào cũng đau đáu một niềm đam mê với nông nghiệp, trang trại. Vì vậy sau khi có tấm bằng quản trị kinh doanh trong tay tôi đã xin vào làm tại một công ty chuyên kinh doanh về nông nghiệp. Sau 3 năm vừa làm vừa học tập thực tế tại Đức, đầu năm 2009 tôi về Việt Nam và ý nguyện của tôi về quê mở trang trại”.
Chàng trai trẻ kể, thời điểm đó không chỉ mình anh mà còn có hơn chục người bạn cùng theo học tại Đức đã về nước, nay đang làm cho các tập đoàn nước ngoài tại TP.HCM. Khi tôi thông báo về nước các bạn ra sân bay đón.
Khi nghe ý nguyện của tôi về quê mở trang trại lập nghiệp, nhiều người khuyên hãy ở lại TP. HCM làm việc, vì với tấm bằng đại học quản trị kinh doanh lại thông thạo 2 ngoại ngữ, lương không dưới 20 triệu đồng/tháng. Nhưng thấy tôi nhất quyết về quê và đó cũng là tâm niệm của gia đình, bố mẹ tôi nên các bạn vui vẻ tiễn tôi lên đường về Hà Tĩnh.
Không chỉ vậy, chính người ở quê tôi lúc đó thấy một chàng thanh niên thư sinh chưa đầy 30 tuổi được đi học ở nước ngoài này về quê đi nuôi gà, đào ao thả cá, nuôi tôm dân trong làng, ai cũng ái ngại và khuyên tôi từ bỏ. Tuy nhiên, bố mẹ tôi hiểu được niềm đam mê của tôi nên đã động viên thôi thúc tôi găn bó với quê hương với trang trại này.
 |
Ông chủ trẻ thành thạo hai ngoại ngữ quyết về "nói chuyện" với... gà, tôm sú và cua biển! (Ảnh: Hữu Anh) |
Về quê Hà Tĩnh mở trang trại
Trò chuyện với chúng tôi, đôi mắt Nguyên ngấn lệ khi nhắc về bố mình: “Đến nay sau 5 năm dù thời gian chưa phải là dài, nhưng tôi đã xây dựng trang trại với quy mô gần 36ha với tài sản trên 10.000 con gà và hàng chục ha nuôi tôm, cua thu lãi mỗi năm hơn 1 tỷ đồng. Nhưng người đặt nền móng ở trang trại này là bố tôi, có được thành quả như hôm nay thì bố tôi đã về với tổ tiên vì căn bệnh ung thư khi tôi vừa chân ướt chân ráo về quê lập nghiệp”.
“Khi nghe ý nguyện của tôi mở trang trại lập nghiệp, nhiều người khuyên hãy ở lại TP. HCM làm việc, vì với tấm bằng đại học quản trị kinh doanh lại thông thạo tiếng Anh và Đức, lương không dưới 20 triệu đồng/tháng. Nhưng tôi nhất quyết về quê…”. - Chủ trang trại Nguyễn Văn Nguyên.
Hành trình làm trang trại của anh hết sức gian nan, thời gian đầu không đủ vốn ngoài một ít tích lũy hồi ở Đức và hỗ trợ của gia đình anh Nguyên chỉ đầu tư 5ha mặt nước đầu tư nuôi tôm sú và cua biển.
Nhưng với địa thế vùng bãi gò gần của sông Hộ Độ rất thuận tiện để phát triển nuôi trồng thủy sản. Đặc biệt từ kinh nghiệm học được từ những năm làm nông nghiệp ở Đức, đầu năm 2011, Nguyên vay bạn bè và ngân hàng trên 1 tỷ đồng để đầu tư xây dựng chuồng trại mua 2.000 con gà cỏ về nuôi.
Theo anh Nguyên, ngoài việc thu lợi từ gà thì phân gà có tác dụng rất lớn trong việc tạo môi trường để nuôi tôm, cua. Vì thức ăn cho gà được chế biến từ ngô ủ lên men, sau đó trộn với cá xay nhuyễn, đây là loại thức ăn vi sinh nên phân gà thải ra đổ xuống hồ sẽ thành một loại tảo cung cấp môi trường sống kháng khuẩn và bổ sung thức ăn cho tôm sú và cua biển. Từ thành công bước đầu này, anh quyết định mở rộng trang trại lên 6.000 con gà rồi tăng lên 10.000 con gà, trong đó 3.000 con gà đẻ trứng và gần 7.000 gà thịt, chỉ sau hơn 3 tháng là xuất chuồng một lứa.
Đầu năm 2014, anh Nguyên đầu tư hơn 500 triệu đồng thả hơn 6 triệu con tôm sú và 40 ngàn con cua giống, đến thời điểm này bắt đầu cho thu hoạch. Với diện tích hàng chục ha ao hồ nuôi thủy sản, nếu không có phân gà tạo môi trường để nuôi tôm cua mà phải mua thuốc vi sinh thì rất tốn kém.
Để giảm chi phí, đặc biệt tạo nguồn sản phẩm sạch, anh sử dụng bột cá, thu mua cám gạo, ngô, đậu về phối trộn cho lên men làm thức ăn cho gà thịt. Anh Nguyên cho biết, sử dụng thức ăn này đàn gà phát triển tốt, không bị tiêu chảy, tăng trọng nhanh, sản phẩm gà lại ngon rất được thị trường ưa chuộng.
Nhờ sự kết hợp chăn nuôi với nuôi trồng thủy sản, mỗi năm trang trại anh thu lãi ròng hơn 1 tỷ đồng. Từ đầu năm đến nay trang trại anh xuất hơn 6.000 con gà thịt. Tôm sú và cua cũng đã bắt đầu xuất bán mặc dù chưa có số lượng cụ thể nhưng tôm và cua đều cho năng suất cao ước tính lợi nhuận vụ xuân hè này sẽ không dưới 1,5 tỷ đồng.
Sau hơn 4 năm về quê lập nghiệp anh Nguyên đã xây dựng cho gia đình mình một cơ ngơi khang trang, sắm sửa được nhiều trang thiết bị sinh hoạt hiện đại, đồng thời tạo việc làm cho 16 lao động ở địa phương, với mức lương trung bình 5,5 triệu đồng/tháng.
" alt="Siêu tiếng Anh, Đức, vẫn quyết bỏ trời Tây về Việt Nam “nói chuyện” với gà"/>
Siêu tiếng Anh, Đức, vẫn quyết bỏ trời Tây về Việt Nam “nói chuyện” với gà
Sau 18 năm đi làm, cô giáo Nguyễn Thị Hằng (giáo viên một trường THCS Quận Hà Đông, Hà Nội) mỗi tháng nhận 7,3 triệu đồng gồm lương và phụ cấp thâm niên nghề giáo.Cô Hằng bảo, nói ra thì “xấu hổ” nhưng sự thực là suốt chừng ấy năm cô phải “sống nhờ chồng”. Bạn của cô hầu hết sống cảnh “tầm gửi” như thế. Ai may mắn hơn thì nhờ gia đình. Số ít bạn cô dạy các môn chính (Toán, Văn, Tiếng Anh) dư dả hơn đôi chút từ việc dạy thêm.
“Tôi còn may mắn vì ra trường thi công chức đỗ ngay, lại được nâng lương trước thời hạn một lần mới có được mức lương ấy. Nhiều bạn ra trường cùng đến giờ vẫn chưa vào được biên chế, chấp nhận ăn lương hợp đồng. Thấp lắm! Nhiều bạn bắt buộc phải chuyển sang thi ngạch khác như thư viện, thiết bị, hoặc đoàn đội chỉ để được vào biên chế dù mức lương cũng không cao hơn là mấy khi dạy hợp đồng”, cô Hằng nói.
Trong khi đó, những năm gần đây, ngành giáo dục liên tục đưa ra những “đổi mới”, áp lực chất lên đôi vai người thầy giáo. Hằng rơm rớm nước mắt nói “gia đình tan vỡ” cũng do cô một phần.
“Thu nhập thấp, sống dựa mãi vào chồng cũng làm mình “hèn” đi lúc nào không hay. Dù dạy môn phụ nhưng vẫn cứ phải đảm bảo đủ giờ nên đi sớm, về muộn thường xuyên. Việc gia đình gần như làm cho xong. Riết rồi ông ấy có bồ”, Hằng trùng lại.
Im lặng hồi lâu, cô giáo môn sinh học tiếp tục kể về những nhọc nhằn cơm áo thường ngày. “Với 7,3 triệu đồng/ tháng tôi phải chi tiền ăn cho mấy mẹ con hết 5,5 triệu, tiền học cho con 1 triệu, tiền xăng xe 400 nghìn đồng. Chỉ dư ra vỏn vẹn 400 nghìn đồng. Tháng nào phải chi tiền “khóc”, tiền “cười” nhiều thì các con phải bớt ăn”, Hằng cho biết.
Thương các con không được đi học thêm như các bạn, lo sợ tương lai chưa biết sẽ như thế nào, Hằng quyết định đi làm thêm. Cô nhận tất cả mọi việc có thể từ dạy gia sư 150 nghìn đồng/ buổi đến đi bán hàng, phụ việc… “Gần 20 năm đi làm, đến giờ tôi không tiết kiệm được đồng nào. Các con ngày một lớn. Thôi thì phải cố thôi”, Hằng tâm sự.
Rồi Hằng buột miệng nói “giá như bọn em sống được bằng lương. Giá như lương giáo viên được nâng lên. Ôi giá như…”.
Lương thấp, thầy giáo phải đi câu cá
Cô Hà (Ba Vì, Hà Nội) lại trong một tình cảnh khác. Tốt nghiệp Cao đằng sư phạm Hà Tây chuyên ngành ngữ văn năm 1995. Cô xin được vào dạy hợp đồng không lương tại một trường ở thị xã Sơn Tây. Năm 1997, cô được ký hợp đồng hưởng lương 85% bậc 1 hệ số 1,78.
 |
Lương thấp, giáo viên tìm đủ nghề để trang trải cuộc sống (ảnh minh họa) |
Nhớ về những ngày đầu tiên đi làm, cô Hà không nghĩ mình có thời thanh xuân ảm đạm nhường ấy. “Dạy học thì không lương, phải đi thuê trọ. Bố mẹ đã nuôi suốt 3 năm học cao đẳng, rồi lại nuôi tiếp thêm 2 năm nữa. Mà nhà thì đâu có khá giả gì, dưới tôi lúc ấy vẫn còn hai em đang đi học. Vì thế cứ cuối tuần tôi lại đạp xe 30km về tranh thủ làm ruộng cùng với mẹ. Rồi lại xin mẹ mớ rau, ít gạo, lạc, bìa đậu. Ròng rã 2 năm trời, bữa ăn triền miên rau và đậu phụ”, cô Hà nhớ lại.
Dù sau này cô được vào biên chế nhưng mức lương của một giáo viên phải đi thuê nhà cũng chỉ tằn tiện nuôi đủ bản thân và phụ giúp một phần bố mẹ nuôi hai em ăn học. 10 năm sau ra trường, cô mới dám lập gia đình. Chồng cô là giáo viên dạy thể dục cùng trường.
“Vừa cưới về, bố mẹ chồng đã “hồi môn” cho sổ nợ vay ngân hàng. Chúng tôi đành phải dành lương của một người để trả hàng tháng. Hai vợ chồng cùng bố mẹ chồng chỉ tiêu trong đúng 500.000 đồng mỗi tháng.
Không có ruộng vườn, cũng không dạy thêm được, chồng tôi đành đi câu cá. Ngày nào cũng như ngày nào, ngoài giờ lên lớp anh ấy lại lặn lội ao chuôm bất kể mưa nắng. Khi được con cá, lúc mớ tép riu. Thôi thì cũng là để cải thiện bữa ăn hàng ngày”, cô Hà chia sẻ.
Làm mãi một việc cũng nhàm, ăn mãi một thứ cũng đến lúc ngán. Bữa cơm nhà cô Hà suốt ngày chỉ độc món cá. Hết cá luộc đến cá hấp, hết rán rồi đến kho. Bữa ăn toàn cá, triền miên tháng này qua tháng khác. "Đến khi tôi nghén đứa đầu tiên thì thật kinh khủng. Cứ nhìn thấy anh ấy về đến nhà là nôn. Khắp người anh ấy mùi tanh xộc lên. Kinh khủng! Nhưng không ăn cá… biết ăn gì? Đành bịt mũi mà ăn. Nôn xong lại ăn tiếp” - cô Hà kể.
Việc kiếm thêm của chồng cô Hà vẫn được duy trì cho mãi đến tận bây giờ, ngay cả khi cô đã có hai con.
Cô giáo môn Văn tâm sự: "Cuộc sống của chúng tôi giờ cũng đỡ vất vả hơn. 5 năm nay cả hai vợ chồng chuyển ra trường gần trung tâm thị xã, tôi dạy môn Văn nên cũng được tham gia bồi dưỡng học sinh tại trường. Mỗi tháng được thêm hơn triệu, bữa ăn của các con không chỉ toàn cá như hồi đầu nữa.
Tuy nhiên anh ấy vẫn duy trì việc làm thêm ấy. Không lên lớp ngày nào là đi câu. Hai đứa con cũng sợ ăn cá giống tôi. Bữa nào được ăn thịt, chúng nó vui ra mặt. Biết thế nhưng vẫn phải động viện các con…ăn cá cho thông minh. Thực ra là vì đó vẫn là nguồn thức ăn chính cho cả gia đình. Cũng tiết kiệm được kha khá tiền chợ mỗi ngày đấy”.
Câu chuyện của chúng tôi ngắt quãng khi chồng cô Hà vừa từ trường trở về. Anh bảo “Nghề chọn mình rồi. Mong thì ai cũng mong sống được bằng lương. Nhưng chính sách thế rồi, đành chấp nhận. Mình chẳng so lên được thì thôi đành so với công nhân. Suy cho cùng thì mình vẫn còn sướng hơn họ là không bị sa thải khi đã ở tuổi xế chiều”.
N. Huyền

Sẽ không có bảng lương riêng hay phụ cấp cao nhất cho nghề giáo
- Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân nêu quan điểm, không nên quy định bảng lương riêng cho nhà giáo.
" alt="Lương giáo viên thấp, thầy giáo phải đi câu cá… cải thiện bữa ăn!"/>
Lương giáo viên thấp, thầy giáo phải đi câu cá… cải thiện bữa ăn!